Nôn quá trời chờ ngày THKT
lại được "dzô! dzô! dzô!"
Bữa nay còn đúng 1 tháng nữa là tới ngày nhóm
Gia đình THKT ở khu vực các bang Kansas, Oklahoma và Texas đăng cai
tổ chức cuộc họp mặt các thành viên THKT tại Wichita (bang Kansas)
ngày thứ Bảy 16-8-2014.
Căn nguyên dẫn tới cuộc họp mặt này là như vầy: Sau cuộc họp mặt
THKT lần đầu tiên ở Hoa Kỳ ngày 1-6-2013 tại Wichita, quý thầy cô và
các cựu học sinh THKT rất xúc động trước tấm chân tình của các anh
chị em đồng hương Kiến Tường ở Wichita, mà đầu tiên là của hai vợ
chồng bạn Nuột và Lý, cùng là cựu học sinh THKT (học trò của thầy
Nguyễn Hữu Thành và cô Huỳnh Kim Thọ). Bản thân các thành viên THKT
cũng xúc động với nhau khi nhiều người không quản ngại đường xa như
anh Võ Hữu Giảng và một số bạn ở North Carolina, anh Nguyễn Văn
Nghĩa ở Massachusetts, thầy cô Hữu Thành - Kim Thọ và vợ chồng bạn
Nguyễn Công Phong - Cẩm Vân ở Colorado đã tới sum họp cùng nhau. Tất
nhiên các thành viên THKT trong khu vực như thầy cô Mai Văn Nhãn và
vợ chồng bạn Hương ở Dallas (Texas), anh An Ngọc Quang, anh Lê Thành
Sử và bạn Phan Thị Phương ở Oklahoma, hai vợ chồng bạn Đỗ Văn Tám -
Kiều Nga ở Wichita cùng một số cựu thành viên THKT khác đâu thể vắng
mặt.
Không thể kể hết những gian nan đã phải vượt
qua và những chi tiết xúc động của các thành viên THKT để có được
cuộc họp mặt "như mơ" đó.
Họp mặt Wichita tháng 6-2013: Hàng ngồi từ trái: Đỗ Văn Tám, anh An Ngọc Quang, anh
Nguyễn Văn Nghĩa, KĐ, chị Hương, chị Phạm Thị Phưong.
Hàng đứng: anh Võ Hữu Giảng, thầy Nguyễn Hữu Thành, anh
Lê Thành Sử, thầy cô Mai Văn Nhãn, cô Huỳnh Kim Thọ, chị
Kiều Nga, chị Cẩm Vân, anh Nguyễn Công Phong.
Họp mặt Wichita tháng 6-2013: Các thành viên THKT và
các anh chị đồng hương Kiến Tường vui vầy bên nhau.
Mọi người đã bàn và đồng ý với nhau sẽ tổ chức
cuộc họp mặt THKT lần nữa trong năm 2014. Cộng đồng đồng hương Kiến
Tường ở Wichita tha thiết mời gọi các thành viên THKT về đây họp mặt
với lời nhắn gọi: "Mỗi năm một lần nghen!"
Các chị đồng hương THKT lo toan chuyện ẩm
thực cho cuộc họp mặt.
Các chị đồng hương Kiến Tường bịn rịn chia
tay các thành viên THKT và hẹn nhau ngày tái ngộ.
Nỗi xúc động càng ngày càng cao, nên hồi tháng 9-2013, trong lần
"gặp mặt nhớ nhau THKT" ở Denver (Colorado), thầy cô Mai Văn Nhãn,
thầy cô Hữu Thành - Kim Thọ, hai bạn Công Phong - Cẩm Vân, và gã
Kiến Đen ăn ké đã họp bàn và quyết định hè nhau chuẩn bị cho cuộc
họp mặt 2014 tại Wichita. Trên tinh thần đó, các học trò THKT tại
chỗ là anh Ngọc Quang và vợ chồng bạn Đỗ Văn Tám - Kiều Nga chịu
trách nhiệm lo toan mọi thứ với sự cố vấn của hai thầy Mai Văn Nhãn
và Hữu Thành. Ban đầu dự kiến trong tháng 9-2014, nhưng sau đó do
tình hình thực tế, nhóm tổ chức ở Oklahoma và Wichita gút ngày họp
mặt là thứ Bảy 16-8-2014.
Gặp mặt nhớ nhau THKT ở Colorado tháng
9-2013. Từ trái: Công Phong, thầy Hữu Thành, thầy cô Mai Văn Nhãn và
Kiến Đen hộ giá, Cẩm Vân, cô Kim Thọ. Tại đây mọi người đồng lòng tổ
chức cuộc họp mặt THKT năm 2014.
Vào ngày 16-8-2014, cộng đồng đồng hương Kiến Tường ở Wichita, mà đứng đầu
là hai vợ chồng bạn Nuột - Lý, cũng sẽ cặp "tắc-ráng" cùng họp mặt
cho đông vui.
Bạn Nuột (áo đen) và anh Quang với cái bắt
tay kết dính THKT và Kiến Tường tại cuộc họp mặt Wichita 2013.
Thầy Mai Văn Nhãn tại cuộc họp mặt Wichita
2013.
Thầy Nguuễn Hữu Thành tại cuộc họp mặt
Wichita 2013.
Đặc biệt, với tư cách một đại sư huynh THKT và là chủ nhà, anh chị
Mai Tấn Lập ở Wichita đã đứng ra lo toan nhiều thứ. Anh Lập tuyên bố
nếu cần sẽ huy động hết người nhà và người thân quen xúm lại chung
lo, kể cả chuyện đưa đón nơi sân bay.
Anh chị Mai Tấn Lập và Kiến Đen trong cuộc
họp mặt tại Wichita 2013.
Thật sự việc cùng kết hợp được với cộng đồng đồng hương THKT là một
điều hạnh phúc đối với Gia đình THKT. Bởi vì đối với các cựu học
sinh THKT, mỗi người đều có 2 tâm thế: học sinh THKT và cư dân Kiến
Tường. Bây giờ, kết hợp được cả hai lại với nhau là mọi sự chung
riêng vẹn toàn.
Vả lại, không hề có sự cách biệt giữa THKT và đồng hương Kiến Tường.
Bởi ai sống ở Kiến Tường (hay sau này là Mộc Hóa) mà không chính
mình hay có con em học tại THKT và sau này là các trường trung học
cơ sở và trung học phổ thông vốn là hậu thân của THKT. THKT và Kiến
Tường là một như vậy đó!
Nói nhỏ à nghen, riêng đối với các thành viên THKT ở Wichita,
Oklahoma và Texas, đây còn là một điều hãnh diện, vì mình đã góp một
phần nào đó kết nối các đồng hương Kiến Tường của mình lại với nhau,
tạo thành một đại gia đình thân thương ngay trên xứ người. Với sự
họp mặt nhớ nhau của THKT mà các đồng hương THKT ở Mỹ có thêm một cơ
hội để được sum vầy bên nhau. Phàm thì là mà rằng, các đồng nghiệp,
đồng môn và đồng hương hễ xáp lại với nhau thì kỷ niệm tràn về như
nước mùa nước lớn ở Kiến Tường. Mọi người hiểu nhau và có quá nhiều
chuyện để chia sẻ cùng nhau.
Không giống như nhiều trường bạn, do đặc thù của mình, mà những ai
là cư dân Kiến Tường ắt hiểu rõ, chí ít là những đặc điểm của một
trường nhỏ ở một tỉnh lẻ xa xôi hẻo lánh, số cựu thành viên THKT
định cư ở nước ngoài không nhiều lắm. Vì thế, chúng ta không hề kỳ
vọng sẽ có một cuộc họp mặt hàng trăm người. (Hu hu, có đâu nhiều mà
mong chớ). Đó là lý do mà chúng ta chớ hề dám gọi là "đại hội" như
các trường bạn, mà khiêm nhường gọi là "họp mặt" và để cho nó thể
hiện được cái tình nghĩa THKT mà thầy Đỗ Ngọc Trang nhận xét rằng
"chỉ có ở Kiến Tường". chúng ta thòng thêm chữ "nhớ nhau" nữa. Họp
mặt nhớ nhau THKT thì chỉ cần vài ba người cũng vui, cũng hạnh phúc
lắm rồi. Một thành viên THKT mà ngồi trong White House "dớt" whisky
thì cũng chĩ là một thành viên THKT cô đơn. Nhưng hễ hai thành viên
THKT mà ngồi chia nhau ly rượu đế trong quán cóc ven đường là đã
thành một "gia đình THKT". Thiệt tình thì khi những thành viên THKT
tìm đến bên nhau thì đó đã là cái tình nghĩa THKT sâu xa, nồng thắm.
Liệu có quá đáng lắm không khi tôi mượn câu tâm niệm của hướng đạo
là "một ngày hướng đạo, cả đời hướng đạo" để nói rằng "một ngày
THKT, cả đời THKT"? Thực tế thì hầu hết thành viên THKT đã thực hành
như vậy!
Lại nói chuyện thời gian nữa nè. Khi mà thầy trò THKT đều "tóc bạc
như nhau", đều cùng đang tuột dốc ở sườn bên kia ngọn núi cuộc đời,
thời gian và cơ hội để gặp nhau ngày càng ít dần đi. Hơn ai hết, giờ
đây chúng ta cứ phải nghêu ngao câu "Que sera, sera…" vì có biết
ngày mai mình sẽ ra sao? Bởi vậy, hễ ai kêu thì tui ới, ai gọi thì
có tui đây. Hễ ai chịu đứng ra "gầy độ" là nỡ lòng nào bỏ qua cho
đặng!
Tất cả các sự kiện của THKT từ khi thầy trò
mình sum họp lại cùng nhau hồi năm 2010 tới giờ đều là do tấm lòng
của các cựu học sinh, với sự đồng lòng hỗ trợ của quý thầy cô, để
tạo cơ hội cho các cựu học sinh được sum họp bên nhau và được gặp
lại quý thầy cô kính yêu của mình cho bỏ lòng thương nhớ. Chẳng phải
là vô duyên cớ khi nhiều anh chị em cựu học sinh ở Kiến Tường lâu
lâu lại réo mấy bạn trong nhóm liên lạc tại Saigon mà hỏi: "Chừng
nào tụi bây lại đưa quý thầy cô về cho tụi tao được thăm hỏi đây?"
Không phải là chuyện ngược đời thầy cô phải đi thăm trò đâu. Mà lý
do là thầy cô chỉ có vài ba chục vị, trong khi học trò đông tới
nhiều trăm, đành phải mượn cớ "rất chính đáng" là hành hương "về lại
trường xưa" để kính thỉnh quý thầy cô xa giá về "thánh địa" THKT,
cho bọn học trò mắt mờ chân run được nhìn ngắm, sờ mó cho thỏa cái
tình cảm luôn dành cho quý thầy cô nhiều dữ lắm! Thầy cô mình đều
lớn tuổi lắm rồi. Học trò mình cũng nhiều tuổi kém chi. Trời còn
thương cho gặp nhau ngày hôm nay thì tạ ơn trời, biết ngày mai thầy
trò mình sẽ ra sao? Dù chẳng có chút ADN nào với nhau, nhưng cái
công dạy dỗ cao nặng sánh tày ơn sinh dưỡng.
KIẾN ĐEN
(Saigon 15-7-2014)
|