|
Đơn xin đươc "nổ"
Kính gởi Từ đường
THKT.
Hỗm rày tôi có
viết mấy bài gởi lên mạng. Ăn quen, nhịn không quen, hồi trước thì
vừa ngần ngại, vừa làm biếng viết, giờ khui ra được rồi đâm ra
“thèm" viết quá, ngón tay cứ giựt giựt hoài [như Hồng Thất Công ngửi
thấy đồ ăn ngon vậy]. Tôi bèn mở máy tính ra "gõ" thêm một bài nữa
gởi lên mạng để các bạn cùng thưởng thức, nhất là "Đỗ sư phụ", mà
lần này dùng tới hai ngón à nghen!
Cái này giới chuyên môn gọi là "màu
nổ". Nguồn minh họa: Internet.
Chuyện là như thế
này: Hồi nhỏ khi chưa vào THKT, tôi có nghe trên núi "Tà Lơn"có ông
thầy Nổ lập ra một đạo gọi là "Đạo Nổ" nghe khoái quá tôi mới tầm sư
học đạo. Được một thời gian ngắn thấy ông thầy Nổ dở ẹt, tôi liền
bái sư hạ san, ổng có cho một "giấy chứng nhận" không có đóng dấu ký
tên gì ráo trọi, tôi cũng giữ làm bằng, lỡ sau này ai có hỏi đưa ra
cho có chứng cứ. Ở nhà hoài cũng buồn, tôi mới theo chúng bạn đi tìm
văn chương chữ nghĩa để học. Nghe nói ở miệt gần chợ "quận" có một
trường lớn lắm, tên là THKT gì đó dạy cũng hay lắm, anh mới cố công
tìm cho gặp, cuối cùng cũng được ngồi học dưới mái trường đó suốt
bảy năm.
Ở đây thầy cô
nhiều lắm, dạy đủ môn từ "thập bát ban võ nghệ" cho đến "nội ngoại
thần công" cũng có dạy võ nước ngoài nữa, có khi hứng lên thầy chỉ
riêng vài "độc chiêu" để phòng thân. Rồi cũng có dạy văn chương thi
phú, đàn ca sướng hát đủ thứ, lâu lâu được dạy viết thư "o mèo" nữa
chứ. Vui, nhưng phải khổ luyện nhọc nhằn lắm; đó là việc dạy, còn
việc học của tôi thì khỏi nói, cho tôi xuất chiêu "nổ" một chút nhé,
vì có học “nổ” mà không sử dụng lâu quá sợ "lép".
Này nhé, tôi hễ
không học thì thôi, còn học rồi thì phải biết, không chịu thua ai;
hồi"nhất cấp" không quá hạng "hai", không tin hả, có thầy cô chứng
nhận và cả thầy hiệu trưởng ký tên đóng dấu đàng hoàng. Còn lên "nhị
cấp" cứ hạng "một" hoài, hỗng có “tăng” hạng, chán muốn chết; hỗng
tin hả? cứ giở trang web THKT ra mà coi, ai nổ bậy làm chi. Còn
"TT2" thì đứng thứ 3 toàn quốc đó, nghề chưa. Bấy lâu nay chất chứa
võ công "nổ" trong bụng nguy hiểm quá, nay xuất được ra ngoài rồi
khỏe quá, nhưng chất nổ tiềm ẩn trong người vẫn còn âm ỉ chỉ chờ bột
phát khi có cơ hội. Bỗng dưng một thằng "Đại Nổ" ở đâu xuất hiện, nó
hung dữ quá chừng, có khi nó nói nhiều làm ít, cũng có khi nói ít
làm nhiều mà làm những chuyện "tào lao", nó nỗ liên tu bất tận mà
toàn là đại bác hạng nặng, nghe đâu nó nhập từ nước ngoài về hiện
đại lắm. Nó cấm tụi tôi nổ bất cứ ở đâu, dù lớn hay nhỏ. Tụi tôi run
quá tịt ngòi luôn, từ đó mới được yên thân mà thở, làm lại từ đầu
hết nổ luôn.
Chuyện trong bụng
vẫn còn ê hề, nhưng thôi, vì "nổ" quá, người ta cười chết!
Thôi nhé hẹn lần
sau vui hơn.
Tạm biệt:
NGUYỄN VĂN MẦU lưu bút.
(Mộc Hóa 4-3-2012)
|
|