|
Chuyện bên lề cuộc họp mặt THKT Tết
Nhâm Thìn
* Ghi chép
Dù không thể về được, do ở nước ngoài, hầu hết các thành viên THKT
hải ngoại đều "thức" cùng ngày họp mặt THKT ở "thánh địa" Mộc Hóa.
Có lẽ "vô địch kiên trì" là anh An Ngọc Quang (Oklahoma) - tới khi
những người cuối cùng rời Núi Đất lúc hơn 3 giờ chiều (bên anh là
hơn 3 giờ sáng), anh Quang vẫn gọi điện về... "tám" từ xa. Xin cùng
nghe thầy Nguyễn Đức Nhuận từ Seattle (bang Washington, Hoa Kỳ) kể
chuyện bên lề về những cú phone liên miên của thầy gọi về bên nhà...
Thầy Nguyễn Văn Hòa và các cô giáo THKT ở
Tân An sáng 4-2-2012. Và xin mời click lên ảnh để xem giấc mơ của
thầy Nguyễn Đức Nhuận. (Kiến Đen xin các thầy cô đại xá).
1.
- Hello, anh Toàn hỉ?
- Hello, chào anh chị Oanh, về tới chưa?
Tôi đáp:
- Nhuận đây, ông ơi. Không nhận ra sao?
Giọng anh như hét trong mớ tạp âm vọng vào:
- Ồ, anh Nhuận. Xin lỗi, bậnquá nên không coi số ai gọi. Khỏe hông?
Cái "chưn" sao rồi?
- Cũng OK. Cám ơn anh...
Hai đứa "tám" một lúc. Thân tình - lẫn chút vội vã.
- Thôi anh chuyền phone ngẫu nhiên cho ai đứng kế bên.... Tôi nói.
- Rí nghen. Anh trả lời.
- Hello, anh Rí.... Nhuận đây, khỏe hông.
Đầu dây, vẫn giọng trầm trầm:
- Rí đây.... Gọi từ bển về hả?
.........
2.
Bây giờ đã 9:30 bên nhà. Tôi "canh me" (từ của ông KĐ) gọi về trong
nỗi háo hức. Hình như mình cũng đang theo "dìa" với cuộc vui...
Cuộc điện đàm khi được khi mất trong tiếng gió lồng vào phone, tiếng
ồn ào của mọi người... Phải dùng động từ "het" để nói với nhau...
- Hello, anh Sơn hả?
- Hello, Sơn đây, ai vậy?
- Nhuận 74.... Nhớ hông?
- Nhớ "mài mại"...74 tôi về Kiến Bình...
- Ừ, mình gặp nhau ở... học chính trị hè....
Giọng anh reo vui, thành khẩn:
- Ê, ông Nhuận ơi, trường mình có trang Trunghockiếntường hay lắm.
Ông có coi hôn? Thầy Toàn, em Phước viết bài nhiều lắm. Nhớ vào
trang www.trunghockientuong chấm com"nghen, hay lắm, hay lắm...
Tôi cũng hào hứng, không dám ngắt lời anh, đưa đẩy:
- Ùa, em sẽ xem. Hôm rày bận...
...........
3.
- Hello, Tùng hả?
......
- Hello, Thuận hả. Năm nay có mày nữa sao?
Có lẽ thầy Tùng nhầm với thầy Trần Trinh Thuận (dạy Văn) cùng khóa
với tôi.
- Hello, mày hả Nhuận. Mày ở đâu vây? Có Long Longine nữa nè...
- Tao ở Long An, trễ xe...
Tiếng thầy Long chen vào:
- Nó xạo, nó còn ở "bển", chưn nó vậy sao đi.
Tôi cười ậm ừ. Vụ cái chân accident rò rỉ lẹ như Wikileak. Bè bạn
vẫn ào ào mày tao như học trò.
- Có mấy chị về hông?
- Chị Ba, chị Bảy, dhị Mười.....đàng kia.
Tôi định nhờ chuyền phone để "tám". Lại cúp. Tôi hồi hộp, mừng như
tuổi lên sáu được kẹo. Bạn bè cùng khóa, cùng trường đông đủ....
những bạn bè cùng ở trọ nhà bác Ba (ba mẹ chị Trần Thị Thanh
Nguyên): thầy Nguyễn Thanh Tùng, thầy Nguyễn Quốc Dũng, thầy Nguyễn
Văn Long, thầy Thuận, chị Dững... chị Ba (phu nhân anh Trần Hữu
Đữc), chị Nguyễn Thị Bảy, chị Nguyễn Thị Mười (môn Lý Hóa) xưa hiền,
vui tính. Họ đang gặp nhau: tìm lại tiếng cười.
........
4.
- Hello, anh Bách....
- Hello, thầy Nhuận hả. Vui lắm, đông lắm thầy. Đủ mặt anh em...
Định khai mạc 9 giờ... nhưng mọi người tụm nhau thăm hỏi, chuyện
trò... nên chưa khai mạc được....
Chúng tôi chỉ thăm hỏi vài câu. Tôi biết các anh đang bận cho giờ
khai mạc....
5.
Mười một giờ đêm (hai giờ chiều ở VN), tôi không ngủ được. Tôi mở
trang THKT cùng bà xã xem hình ảnh thầy cô, bè bạn. Bà xã tôi không
trong ngành giáo dục - có lẽ không thể nào thấu hiểu được cái tình
cảm thày trò, trường lớp.
- Anh về dạy ở KT chỉ 2 năm mà sao sâu đậm quá vậy?
Tôi cười ậm ừ. Làm sao lý giải tình cảm con
người....
6.
Lại một đêm khó ngủ. Hai giờ sáng: "lên mạng" chưa có tin tức gì.
Hơi trông. Ba giờ sáng:vẫn chưa. Bốn giờ sáng: Tấm hình đầu tiên
được post... mừng quá, click to lên xem cho kỹ bè bạn, thầy cô cũ...
của một thời THKT. Tôi không biết buồn hay vui lúc này. Một đêm trôi
qua với những tiếng thở dài.... Có gì mà vương vấn vậy?
Nh. Seattle
(Seattle, Washington 5-2-2012)
|
|