|
Thật
cảm động khi đọc trang Web Trung học Kién Tường do hai em Phạm Hồng
Phước và Trần Ngọc Bách thiết kế, chủ xị.
Từ nhiều năm nay, khi bắt đầu học mót về vi tính, tập lên mạng – mục
đích phục vụ cho việc soạn bài, in bài phát học trò, mình mua báo
e-chip về đọc (mà có hiểu nhiều đâu). Cái tên Phạm Hồng Phước khiến
mình đã ngờ ngợ là một em học trò cũ của THKT! Nhiều lúc định bấm
điện thoại hỏi, nhưng rồi do bận việc, vả lại ngại “người ta” quá
siêu về máy vi tính, còn mình dân học lóm bấm phím, ngộ nhận tên
trùng tên, nên lần hồi bỏ qua luôn …
Bỗng một hôm, em Huỳnh Ngọc Phát gọi điện về báo tin cho mình là đã
có trang Web THKT. Em Phát liên lạc được mình qua một “cố nhân” dịp
về thăm Mộc Hóa. Sau đó, thầy Xuân Sơn lại bấm số gọi mình. Giọng
điệu vẫn thân thiết, vẫn “bình dân” như hồi nào. Ấm cúng thiệt, thân
tình thiệt. Ôi 40 năm xa cách, gặp lai – dù tiếng nói – cũng không
còn gì bằng hơn nữa…
Mình vừa đọc trang Web THKT, đọc từng câu, từng chữ, ngắm nghía từng
hình ảnh. Đẹp thật, ngoài cái đẹp về mặt thiết kế, còn là cái đẹp
của tình thầy trò khắn khít, quyện vào nhau, dù có là ngàn trùng xa
cách…
Với trang Web Trung học Kiến Tường, rồi đây, thầy trò có dịp gặp gỡ
nhau, ít ra cũng qua hình ảnh. Việc thăm viếng, họp mặt chỉ còn là
bước ngắn. Đồng nghiệp xưa đã có nơi thăm hỏi, hàn huyên tâm sự dưới
cái bóng mát của trang Web. Các em học trò thật đáng yêu quí, đáng
cho thầy cô tự hào, ngoài việc tô điểm nét đẹp “tôn sư trọng đạo”
ngày thêm lộng lẫy, rực sáng! Nếu không có các em và trang Web nầy,
thì các bàn tay đồng nghiệp của các thầy cô biết bao giờ vươn tới
nhau, nói chi là nắm lấy, bồi hồi siết chặt…
Nhìn các bạn đồng nghiệp cũ trên trang Web. Ôi chao, tất cả đều
“già” hơn hồi nhỏ! Bốn mươi năm, một giấc mộng. Một đoạn đường! Hình
ảnh các thầy Đỗ Ngọc Trang, Nguyễn Trọng Hòa, Bùi Trung Tính
(lẽ ra còn có thầy Đoàn Văn Nhiêu) đứng đợi “tắc ráng” ở Bến đò Cai
Lậy ngày nào để vào Trung học Kiến Tường “trình diện”- liên tục xuất
hiện - mà thấy thương! Họ đứng trong cái nắng chang chang giữa giờ
trưa, nhìn dáo dác từng cái nhộn nhịp, cái xô bồ của kẻ buôn
người bán, kẻ xuống đò, người lên đò vội vã mà tâm trạng tuổi 20
buồn vui lẫn lộn. Cùng ra trường ĐHSP Saigon năm 1966, nhưng sau
ngày chọn nhiệm sở, mới tìm đến nhau hẹn vào Mộc Hóa, vì mỗi người
học mỗi ban khác nhau… Nguyện siết chặt tay, về Kiến Tường nhé! Dù
rằng:
Tràm cao, rừng cũng bao la
Đồng ơi ngút mắt sầu qua mấy sầu
Thương người ở lại cho lâu.
Mình thân trót hẹn, dãi dầu cũng cam.
Những ngày dạy ở THKT , chúng tôi cùng ở chung một nhà tại ấp Cá Rô,
gần chợ Kiến Tường. Đó là: thầy Nhiêu, thầy Trang và thầy Tính. Tánh
thầy Nhiêu rất ngay thẳng, hơi “bảo thủ” tí ti. Thầy Trang thì “điềm
tĩnh” với cái cười “lệch miệng”, ăn nói nhỏ nhẹ từ tốn, kín đáo,
dáng dấp như một “Lão Trang” hiền triết. Còn thầy Tính là một “lãng
tử rong chơi cuối trời quên lãng”, lập trường bất nhất, “cực đoan” mà ham vui, nhưng luôn
chí tình với bè bạn,…
Đọc kỹ trang Web Trung học Kiến Tường , nhìn kỹ từng khuôn mặt thầy
trò để cố tìm cái nét quen quen xưa , cái lí lắc nào đó, cái giỏi
giang nào đó, cái đặc nét nào đó của các trò …nhưng khó quá! Nếu hôm
nay trò không nhìn ra “nhan sắc một thời”của thầy cô thì thầy cô "bó
tay" luôn.
Các bạn “đồng nghiệp” đa số đã vào tuổi 70. Một số bạn trẻ hơn, như
thầy Thừa, cô Dung cũng không thể nào níu kéo được cái thời xuân
xanh. Học trò hiện cũng có em sắp bước vào hàng 6 rồi! Ừ, mau thật…
Mừng là chưa thầy cô nào vội vàng “hưởng thọ”…
“Đời còn vui, còn chuếnh choáng hơi men" mà! Khà, khà…
Bùi Trung Tính
TP.HCM 4-4-2010
|
|