|
Từ
cuộc hội ngộ tình cờ...
Từ trài
qua: bạn Nguyễn Thanh Phong, bạn Phạm Hồng Phước, bạn Trần Văn Sum,
thầy Cao Thành Phát, thầy Võ Xuân Sơn, bạn Nguyễn Văn Dũng tại bãi
biển Tân Thành (Gò Công) hôm họp mặt 18-2-2010.
Tôi là NGUYỄN THANH PHONG, học
sinh THKT từ năm 1969, học lớp P (Pháp văn). Vì cấp lớp có nhiều bạn
trùng tên Phong nên có sự phân biệt: Nguyễn Thanh Phong có 2 người nên 1 là Phong Xì, còn tôi do nhỏ con, ốm yếu nên thầy cô đặt la XẸP
(rất tiếc là tôi không nhớ ra thầy cô nào đã đặt cái tên đó cho
tôi?). Ngoài ra, còn có Lâm Thành Phong, Huỳnh Thanh Phong, Lê Hùng
Phong (em chị Nguyệt, nay đã mất do bệnh nhồi máu cơ tim) và bên nữ
có chị Trần Thi Phong. Phong đâu mà lắm thế! Do đó nếu nói
tên Phong mà không có thêm biệt danh nữa
thì khó nhớ, đến đây thì thầy cô và các anh chị đã có thể hình dung được rồi:
Phong Xẹp!
Sau 1975 mọi người tản mác khắp
nơi trên mọi miền đất nước, và cũng có những trường hợp sang định cư
nước ngoài! Và tôi cũng là một trường hợp rời Mộc Hóa (xưa là Kiến
Tường) năm 1998 chuyển hẳn về Saigon định canh định cư.
Cho đến một ngày đẹp trời cách
đây 3-4 năm, phải chăng là định mệnh an bài, tôi hẹn một khách
hàng thân thiết dùng cơm trưa, và người khách này sau đó rủ thêm một
người bạn thân cùng đến. Trời thần ơi, mọi người biết ai không, đó
chính là hắn, PHẠM HỒNG PHƯỚC, một người bạn biết nhau từ Tiểu học
Kiến Tường, sau hơn 30 năm nay gặp lại bất ngờ! Mối lương
duyên bén rễ kể từ đó cho đến hôm nay hai đứa lại cặp kè cùng nhau
"trên từng cây số" buồn vui có nhau.
Khoảng giữa năm 2009, qua thông
tin của bạn Dương Tấn Lương cho biết số điện thoại nhà cô Huỳnh
Trung Dung ở Tây Ninh, tôi và Phước bàn nhau và bắt đầu cuộc hành
trình "đi Tây"! Ngày xưa, Tam Tạng cỡi ngựa đi Tây Phương thỉnh
kinh, còn ngày nay hai thằng bạn Phong và Phước cỡi taxi lên Tây
Ninh thỉnh an sư thầy, nay có biệt danh là "chưởng phái Nga My Sơn).
Kết quả là tụi tôi đã đến thị trấn Long Hoa (huyện Hòa Thành) và
được cô Dung đón 2 đứa về nhà. Phải 40 năm rồi thầy trò mới gặp lại
nhau, mừng mừng tủi tùi không nói nên lời.
Sau khi đi thăm cô Dung về, tôi
có gặp anh Trần Ngọc Bách, học trên tụi tôi 2 lớp, và đã chuyển giao
đầy đủ thông tin về chuyến "đi Tây" đó. Và kể từ đó, nhà cô Dung phải
nhiều lần lo tiếp khách là bạn đồng nghiệp cũ, trò xưa từ tỉnh thành
xa đến thăm.
Mùng 5 Tết Canh Dần ở nhà thầy
Cao Thành Phát tại Gò Công là cuộc hội ngộ tuyệt vời, tuy rằng chưa
đầy đủ các thầy cô, các anh chị, bạn bè nhưng đây là viên
đá được đặt đầu tiên cho ngôi nhà chung TRUNG HỌC KIẾN TƯỜNG.
Ước mong
trunghockientuong.com phát triển và trường tồn mãi.
NGUYỄN THANH PHONG
(TP.HCM 8-4-2010)
|
|