Hẹn hò
Bẽn lẽn bên người em thấy run
Người đâu… khác phái nói lung tung
Nào yêu, nào nhớ, nào trông đợi
Một phút xa… là ngàn năm nhớ nhung
Mắc cỡ bên người, em ngu ngơ
Mười tám con gái bỗng dại khờ
Bao lời mật ngọt nghe người… “tám”
Hỏi lòng: Đời có đẹp như mơ?
E thẹn em che vành nón lá
Lơ đễnh mắt nhìn ra phía xa
Người dai như đỉa, trăm lời hứa
Cẩn trọng… đời bao kẻ trăng hoa
Ghế trống không ngồi, xích lại gần
Dị ghê, lòng chợt thấy bâng khuâng
Nắng soi hai đứa cùng chung bóng
Tình lỡ trao, lòng có phân vân?
Vào yêu là cả trời thơ mộng
Là cả trời thương, ai biết không
Một mai hai đứa tình tan vỡ
Nước mắt em đầy như nước sông
Mẹ dặn coi chừng “đám con trai”
Ra đường cảnh giac gã nói dai
Nếu không gặp hắn, hình như nhớ
Tim nhỏ “dại khờ” ai có hay.
Nh.Seattle
(Seattle, Washington 12-3-2012)
Nguồn minh họa: Internet.