Hình bóng
trường xưa
Trường của ta xanh hàng me bóng
mát
Mái ngói rêu phong cửa chớp ố
vàng
Cánh cổng sắt cùng năm tháng thi
gan
Trung học Kiến Tường gắn trên
bảng lưới
Đồng Tháp Mười mỗi năm mùa nước
nổi
Thầy trò ta lội bì bõm tới trường
Nhớ thiết tha những buổi quá
giang xuồng
Thầy chịu mũi, mái dầm trò cầm
lái
Vùng Mộc Hóa đâu có nhiều hoa
trái
Khách tới nhà mời một chảo cá
linh
Rắn nước canh chua bông súng chân
tình
Ly rượu đế thầy trò mình quá sộp
Mùa me tây trái khô rơi lộp độp
Thắt áo dài em cùng bạn nhảy dây
Ta ngu ngơ tơ tưởng một dáng gầy
Đôi bím tóc thắt nơ màu hồng ngọc
Có những hôm bạn rủ rê trốn học
Chơi trốn tìm trên Núi Đất hàng
dương
Khắc tên em lên gốc cội ven đường
Lưu dấu tích của một thời lãng
mạn
Bốn mươi năm nổi chìm đời phiêu
lãng
Vẫn nặng lòng một nỗi nhớ trường
xưa
Mối tình đầu không một buổi đón
đưa
Nhưng hằn vết trong tim ta từ ấy
Ta nhớ trường bởi trường là nguồn
cội
Ta nhớ em bởi em mối tình đầu
Trường và em trong nỗi nhớ đằm
sâu
Như hơi thở ngày nào ta còn sống!
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(TP.HCM
13-4-2010)
|