|
CHUYỆN 40 NĂM MỚI KỂ:
Tôi từng nghĩ như vậy về thầy cô TT Cali
Chuyện cách nay đã lâu lắm rồi, hồi đó đâu dám hé môi, bây giờ nghĩ
lại thấy có lỗi với thầy cô, nhưng ráng dũng cảm ghi lại để nhớ về
kỷ nịem một thời đã qua. Đó là những chuyện tình của thầy cô mấy
mươi năm về trước.
Thầy Đỗ Ngọc Trang - cô Nguyễn Thị Bích Thủy
thời THKT - cắm trại hè 1970 trên sân trường.
Trước hết phải nói cặp đôi thầy cô Trang-Thủy. Thầy đến THKT trước
cô vài ba năm, thầy là người day Việt văn đầu đời của em ở THKT.
Thầy rất ấn tượng, trẻ trung, râu rìa cạo nhẵn, môi đỏ, miệng hơi hô
nhưng có duyên lắm, dáng thư sinh, có nhiều tài như vẽ tranh [trên
bảng], nặn tượng [đất sét], điêu khắc [trên phấn] "tài hoa" nhưng
không "hào hoa", thầy rất hiền, nói năng nhỏ nhẹ, mang kính cận
trông đạo mạo nghiêm trang; sáng giá nhất là còn độc thân. Chúng em
rất kính trọng và yêu quí thầy, coi thầy như thần tượng, không cho
ai chạm vào sợ bị tì vết.
Rồi
một ngày kia bỗng đâu xuất hiện một bóng hồng, phải nói là dòng nước
xanh mới đúng vì tên "cô ta" là Bích Thủy, lần đầu thấy là "ghét"
liền, bởi dám giành lấy ông thầy của em. Thầy mình đạo mạo, cổ điển
như thế, còn "người đó" là một cô gái "tân thời" lanh lẹ, sôi nổi,
thuộc thế hệ "đời sống mới" rất "hippi" mang kính đen rất bí ẩn. Hồi
đó còn quá thơ ngây, thấy vậy không thể chấp nhận được, chỉ muốn
thầy với một cô khác "nhu mì" trầm lặng hơn, nào em có biết "con tim
có những lý lẽ mà lý trí không kiểm soát đươc". Duyên lành trời đã
định, thế là thầy cô sát cánh bên nhau, làm một cặp đôi hoàn hảo.
Thầy cô TT Cali ngày nay.
Khi
lớn lên, chúng em mói biết thế nào là sự huyền diệu của tình yêu,
thế nào là sự cảm thông và tha thứ. Những ý nghĩ nhỏ nhen ích kỷ hồi
đó của chúng em là thế, có đáng tội không thầy cô!Bây giờ cho em xin
ăn năng, hối lỗi về những suy nghĩ không đẹp 40 năm về trước. Tuy
muộn màng, em xin chúc thầy cô trọn đời hạnh phúc.
NGUYỄN VĂN MẦU
(Mộc Hóa 1-3-2012)
|
|