dnnp - lê trắng

 

 

 

Nỗi nhớ

 

 

* Tạp ghi

 

 

Mấy hôm nay, NTKS xem hình ảnh họp mặt của THKT lòng bồi hồi xúc động, đọc mấy lời chú thích, NTKS thấy mình cũng nghe nhớ nhung tha thiết, nhớ thời cắp sách đến trường thật hồn nhiên vô tư lự, phá phách chọc ghẹo, nhất là khi mà biết được thầy cô nào có gì...gì... thì ôi thôi tha hồ cho cả bọn NTKS làm "xì-căng-đan". Khi NTKS nhìn tấm hình một anh Kiến chỉ cây đại thụ mà bảo: chắc chắn trên những cành cây này có tên thầy cô TT! Kiến Đen phụ họa thêm bao nhiêu tên thầy cô TT nữa. Chắc chắn rằng thầy cô TT và các anh chị Kiến, những ai đã từng hò hẹn ở Núi Đất và đã từng khắc lên cây tên của mình và người ấy thì khi nhìn lại cây đại thụ hôm nay lòng không sao quên được kỷ niệm ngày xưa. Chung quy cũng là cái NHỚ, động từ, tĩnh từ hay... thì cũng là NHỚ. Hôm nay NTKS kính mời thầy cô và anh chị Kiến xem và nghe nhạc để còn "chút gì để nhớ để quên" một thời ở THKT nhé.

 

Trên một trang Web, NTKS tình cờ đọc được:
 

Người ta thường nói càng xa càng nhớ, nỗi nhớ dường như thường gắn liền với 2 chữ khoảng cách, nhưng có lẽ sự thật trong tình yêu nỗi nhớ luôn tồn tại khi chỉ cần không nhìn thấy nửa kia của mình… Đó có thể không phải là một nỗi nhớ quay quắt, một nỗi nhớ âm thầm chấp nhận của tình yêu xa mà là điều gì đó trống trải, xa vắng và hẫng hụt, tuy vậy thôi nhưng cũng đủ làm cảm giác chờ mong khoảnh khắc được gặp nhau đến chảy bỏng…

Nỗi nhớ là khi nhìn mong ngóng cái điện thoại, trông chờ dòng tin nhắn, chỉ rất nhỏ thôi cũng đủ để mình nở nụ cười nhỏ nhỏ nhưng khi bất kì ai nhìn thấy cũng đều có thể cảm nhận được cảm giác hạnh phúc là như thế nào…


Nỗi nhớ là khi đi trên đường, đi học, đi làm hay khi làm bất kì chuyện gì, hình bóng của người ấy đều hiện lên, những kỉ niệm dù là rất nhỏ cũng đủ để mình mỉm cười, tất cả rất tự nhiên hiện lên để biết rằng không lúc nào là mình không nhớ tới người ấy….

Nỗi nhớ là trong bất kì những khoảng thời gian trống nào, mọi suy nghĩ đều hướng về người ấy, đọc lại những tin nhắn, nhìn lại những bức ảnh, ngắm thật lâu mà chỉ muốn ôm chúng thật chặt, trông chờ phép màu có thể mang người ấy từ một điều gì đó vô hình trong tiềm thức trở thành con người hữu hình có hơi ấm cho một vòng tay, có hạnh phúc cho một ánh mắt yêu thương….

Nỗi nhớ là khi mình mong được nhìn thấy người ấy hàng ngày, chỉ một ánh mắt nhìn thôi cũng để mình cảm thấy ấm áp, bao nhiêu tâm trạng trống trải, nhớ mong như cùng tan biến hết, điều ở lại là cảm giác kì lạ cho một điều không thể lí giải về sức mạnh của một hình dáng, bóng hình, rất quen thuộc nhưng sao lại có thể mang lại cho mình nhiều cảm xúc tới vậy….

Nỗi nhớ là miên man những suy nghĩ về người ấy, cho dù là mới gặp nhau, cho dù là vừa tạm biệt được vài phút thì cảm giác trông mong một tin nhắn về nhà an toàn của người ấy cũng đủ để ta biết nỗi chờ đợi vài phút nó dài ra sao….

Nỗi nhớ là cả một niềm cảm động mạnh mẽ, là một tin nhắn nhớ thương mà khi nhận được mình cảm nhận thấy rõ ràng như có một cơn sóng cảm xúc dậy lên trong lòng, xúc động có, nhớ nhung có, mong mỏi có, và đôi khi còn có cả những giọt nước mắt,…nhớ mà không thế gặp, nhớ mà không thể ôm người ấy, nhớ mà không thể nói chuyện…điều đó thật sự để lại rất nhiều những xúc cảm khó có thể kìm nén…

Nỗi nhớ là khi xem bộ phim tình cảm hay, nghe một câu chuyện tình yêu xúc động, ta bắt gặp hình ảnh của người ấy trong đó, nghĩ thật nhiều, mơ mộng thật nhiều để biết rằng những lời thoại trong phim, những tình tiết trong truyện đều là những cảm xúc hoàn toàn có thật và không xa rời thực tế chút nào, khi đó hình ảnh người ấy lại hiện lên khiến ta mỉm cười vì mình đã hiểu được một phần thế nào là yêu….

Yêu là nhớ, là thương, là vấn vương đợi chờ, cho dù là một khoảng cách xa xôi, cho dù là được nhìn thấy người ấy hàng ngày thì nỗi nhớ đều mang lại rất nhiều những cung bậc tâm trạng cho những người đang yêu…Đơn giản chỉ vì sự tồn tại, xuất hiện của người ấy đối với ta đã là cả một niềm hạnh phúc, được bên cạnh người ấy đã là cả một niềm ấm áp và bình yên…


Một ngày ta tựa mình vào nỗi nhớ… Để sống... Và để yêu... (*)

 

 

Hãy lắng đọng hồn mình vào nỗi nhớ, trong một tình cờ NTKS tìm được và chia sẻ với Từ đường.

 

ngôthị kimsắc

(Maryland 7-2-2012)

 

----

(*) Nguồn tham khảo: Internet (xin cảm ơn tác giả).

 

 

 

Ca khúc: Nỗi nhớ. Sáng tác: Vĩnh Thành, phổ thơ Vương Uyên (Vương Minh Nghĩa). Ca sĩ: Thùy Dương.

 

Tác phẩm này được tìm thấy trên Internet. Do không có điều kiện trực tiếp xin phép tác giả, ca sĩ và người giữ bản quyền, Gia đình THKT rất mong quý vị rộng lòng cho thầy trò chúng tôi được thưởng thức tác phẩm tuyệt vời này. Chân thành cảm ơn.

Do đặc thù của Internet, có thể có những trang mở thêm ngoài ý muốn, chúng tôi không chịu trách nhiệm về nội dung các trang mở ngoài, đặc biệt là các link mở thêm.

 

 

 

 

 


Copyright © 2010 - 2012 Trung hoc Kien Tuong Homepage