|
Mùa thu nhớ mẹ
* tạp bút
Bầu trời trong xanh, gió nhè nhẹ, thỉnh hoảng
có vài cánh chim tung cánh bay về đâu ở khoảng trời xa thẳm. Tôi có
thú đi lang thang trên đường mỗi sáng, ngắm nhìn cảnh vật xung
quanh, có khi lòng miên man nghĩ ngợi, nhớ ngày xưa thuở sống bên ba
mẹ sao mà sung sướng quá, thật êm đềm hạnh phúc bên vòng tay ba mẹ.
Ước gì có phép mầu mình trở lại thời ấu thơ nhỉ! Cả bốn mùa đều vui,
nhất là Tết Trung thu cùng đám bạn vui đùa dưới trăng cùng hát vang
đón mời cô Hằng Nga và chú Cuội, cùng rước đèn và chia những chiếc
bánh, cái kẹo... Ôi sao vui quá, nhớ quá! Mải mê suy nghĩ tôi không
hay mình đã đi quá xa, ngước nhìn bầu trời vẫn trong và đẹp, đâu đây
như có tiếng gió xạc xào, tôi nhìn theo hương gió, thật ngạc nhiên
khi nhìn thấy có những chiếc lá trên cây đã đổi màu, vàng vàng, đỏ
đỏ, tím tím, nâu nâu... thì ra thu đã về! Bận rộn với công việc hàng
ngày, tôi không nhớ được tháng năm trôi qua, lòng thấy bùi ngùi một
nỗi nhớ xa xăm, một tiếc nuối, sự nhung nhớ như cồn cào, nhìn hàng
cây đã đổi màu, tôi cảm thấy buồn, đã bao lần mình thấy cây đổi màu
rồi, không rõ!
Thời gian qua như mây thu lá đổ
Xa xôi rồi tóc đã trắng còn đâu
Thân tha phương viễn xứ vạn tơ sầu
Bao ray rứt đêm về cay nỗi nhớ....
Thật là thấm thía nỗi buồn xa xứ, lấy công việc làm niềm vui, tự an
ủi lấy mình. Lúc nhỏ nghe những bài hát ru của mẹ và tôi đã ngủ say
theo tiếng ru của mẹ, phải chăng mùa thu là mùa đẹp nhất của tình
mẫu tử thiêng liêng:
"Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh chầy thức đủ vừa năm..."
Lớn lên tôi lại nghe nhiều bài hát ca ngợi mùa thu, ôi sao lãng mạn,
và đẹp quá: "Thu đi cho lá vàng bay, lá rơi cho đám cưới về...(Lá đổ
muôn chiều). Em có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ, em có nghe nai vàng
hát khúc yêu đương (Mùa thu cho em). Đêm nay thu sang cùng heo
may... (Con thuyền không bến)... rất nhiều và rất nhiều. Tôi đã từng
mơ ước một lần thấy cảnh mùa thu, nhớ ngày xưa mỗi lần đi ngang qua
chỗ bày bán tranh cảnh về mùa thu, tôi nhìn say sưa có khi tự hỏi
hình thật hay tranh vẽ mà đẹp quá, màu sắc rực rỡ, những chiếc lá
thu đủ màu, thấy như muốn sờ vào. Bây giờ bên tai tôi như có ai hát
những bài hát tình tự ca ngợi mùa thu, và trước mặt tôi là cảnh mùa
thu là sự thật, và tôi lấy tay sờ trên chiếc lá thu, tôi mân mê
chiếc lá, đẹp làm sao! Qui luật thiên nhiên không sao hiểu được.
Mùa thu về nữa ở bên song
Nhìn lá rơi rơi thấy chạnh lòng
Mùa thu có rằm tháng mười, ngày xưa tôi thường theo mẹ đi chùa lễ
Phật, mẹ bảo "Rằm Hạ ngươn", đi chùa lạy sám hối, đọc kinh cầu an,
tôi chỉ biết làm theo mẹ thôi thật ra không hiểu tại sao phải lạy lễ
như vậy. Nhất là phần Đại Bi Chú có những câu không hiểu được: "Nam
mô hắc ra đát ma đa ra dạ da nam mô a rị gia bà lô kiết đế, thước
bát ra da....", tôi chỉ đọc theo mà lòng cứ thắc mắc hoài, hỏi mẹ
thì mẹ nói "mang tội, kinh Phật đó con à, tiếng Phạn đấy".Thì tiếng
Phạn, tôi mơ hồ vậy thôi. Nhưng tôi rất thích theo mẹ đi chùa, thích
được mặc áo dài, thích lạy Phật và rất thích được ăn xôi chè, không
hiểu sao ăn xôi của chùa ngon làm sao. Về nhà, ba tôi thường nói
đùa: "Con biết tại sao ăn trong chùa con thấy ngon không? Tại vì có
mùi nhang đó", và ba cười, tôi tin là như vậy. Mãi đến bây giờ tôi
mới hiểu đó là câu nói chọc ghẹo thôi. Ôi, một nỗi nhớ vô bờ bến, ba
mẹ giờ còn đâu nữa cho tôi thèm được kêu tiếng ba ơi, mẹ ơi!
Cố lý nghìn trùng sương trắng phủ
Tha phương vạn dặm nắng vàng trôi
Hôm nay tôi đi chùa lễ Phật theo lời mẹ dạy trong năm có ba rằm lớn,
Thượng ngươn(rằm tháng giêng), Trung ngươn (rằm tháng bảy), Hạ ngươn
(rằm tháng mười). Vẫn những câu kinh, tiếng kệ như ngày xưa, không
gì thay đổi, cũng đọc Đại Bi Chú, cũng đọc kinh sám hối và lạy đúng
108 lạy, tôi nhớ mẹ vô cùng, ước gì có mẹ bên cạnh để cùng mẹ đi
chùa, cùng mẹ ngắm cảnh mùa thu. Hai bên đường từ nhà đến chùa thật
đẹp, rừng cây thay lá sặc sỡ thật cuốn hút, mẹ ơi nơi mẹ ở có mùa
thu không hở mẹ. Mẹ ra đi cũng mùa thu, có ngày rằm Hạ ngươn có lá
thu vàng, hồi đó mẹ hay nói "mùa thu nước ngoài mới đẹp, mình ở đây
đâu có mùa thu chỉ qua sách vở thôi", con đừng vớ va vớ vẩn. Tôi
muốn khoe với mẹ là tôi đang ở xứ sở có mùa thu tuyệt đẹp mà làm sao
để mẹ nghe đây, chỉ biết cầu nguyện thôi, nghĩ phương trời xa thẳm
chắc mẹ có nghe và thấy. Nhìn lên chánh điện, đức Phật thật hiền từ
sẵn sàng ban những phép lành cho tất cả mọi người, tôi chắp tay cúi
lạy và khấn nguyện cho mẹ được bình an cõi vĩnh hằng.
Mùa thu 2013 ở Maryland. Ảnh của tác giả.
Tôi đang ở đây, nơi có mùa thu thật sự và chứng kiến bao nhiêu lần
lá cây đổi màu. Thu về rồi thu lại đi để cây buồn trơ trọi, những
chiếc lá kia đã đi về đâu?
Lá buồn nên thường hay hỏi
Về đâu chiếc lá cuối cùng
Có thương phận mành của lá
Cuộc đời thật quá mông lung!
Nhưng rồi thu cũng sẽ đến. Không biết mẹ có theo những chiếc lá vàng
bay khắp muôn phương?
Thu năm ấy mẹ tôi ra đi trong khi trời Tây thu đang về rực rỡ.
lêthị hạanh
(Maryland 3-11-2013)
|