Cô bé quàng mây đỏ
* kịch một màn
Các vai:
- Cô bé: Dĩ nhiên là Mây Hồng. Gánh xiệc DNNP
chỉ có một cô đào mà.
- Thợ săn: Dĩ nhiên là Kiến Đen vì vốn là ký giả đi săn tin
- Sói già: Dĩ nhiên là Ngô Vàng vì còn ai nữa đâu
- Kéo màn: Đỗ Xanh

Màn kéo lên: Sói ngồi trên ghế đu đưa, người quấn tấm sà rông, miệng
ầm ừ rên quan họ “Ta đi bòn chẳng cho về…”
Cô bé: Bà ơi sao chân bà lồi lõm thế?
Sói: Ấy hồi đó bà trèo lên cây trứng cá hái huê, chân cẳng cà vào vỏ
cây nên vậy đó.
Cô bé: Sao tay bà to thế?
Sói: Hồi đó bà chèo đò ở sông Vên Vên đó.
Cô bé: Eo ơi! sao răng bà lưa thưa như lưỡi cưa?
Sói: Để nhai trái bắp nướng đỏ này.
(Nói xong sói tung sà rông nhảy lên. Ngay lúc đó thợ săn đạp cửa
xông vào.)
Thợ săn: Khoan khoan ngồi đó chớ ra.
Sói: (khựng người lại, rồi xua tay) Ấy ấy, xin đừng dụng võ. Tôi với
ngài đấu văn thơ nên chăng. Tôi dùng thơ bút phán quan Baku, còn
ngài?
Thợ săn: Sợ gì ai! Đây dùng cây bút sắt Bình loạn.
Thế là hai bên tung chiêu cả tiếng bất phân thắng bại.
Chợt thấy Mây Hồng ngáp dài rồi chui xuống Hầm
Nắng, Đỗ Xanh tôi quê độ, bèn hạ màn, rồi lỉnh về Động Đình Hồ.
Không rõ sau đó phía trong màn, Sói và Thợ săn đấu tiếp bao lâu...
ĐỖ NGỌC TRANG
(Elk Grove, Cali, 11-11-2010)
|