dnnp - ngô vàng

 

 

 

 

 

 

CHUYỆN NHIỀU TẬP CỦA GIA ĐÌNH BÀ TÁM TÀNG:

Chuyện thời con nít ấy mà...

 

* tạp bút 


Tôi còn nhớ:
Ngôi trường tiểu học Hiệp Thạnh của những ngày thơ ấu Vên Vên đó, hình như lúc nào cũng luôn vấn vương trong đầu óc tôi, mỗi khi có dịp ai đó khơi gợi lại.

 

Xe con cóc Citroen cổ.

 

Trường của tôi nằm kề bên đồn điền cao su cũa người Pháp. Mỗi sáng trước giờ vào lớp học, chúng tôi thường thấy mấy ông Tây già ngồi trên chiếc xe con cóc [Citroen] chạy ngang qua cổng trường một đoạn, rồi chiếc xe con cóc ấy quẹo cua thật gắt để men theo con đường đá đỏ mà chạy vào đồn điền xa hơn. Mấy ông Tây già đi kiểm tra công việc chăm sóc cao su hằng ngày đó mà. Có một lần, mấy ông Tây ấy dừng lại thăm trường, thầy hiệu trưỡng chạy ra bắt tay chào hỏi thân mật. Hai bên xì xồ bằng tiếng Pháp nghe thật là rốp rẻng. Lúc ấy chúng tôi chỉ biết đứng trố mắt ra nhìn chứ cũng chẳng biết mấy người ấy đang nói về chuyện gì? Thỉnh thoảng, chúng tôi thấy thầy hiệu trưởng ra dấu chỉ tay về phía hàng rào nghiêng nghiêng sắp đổ. Chúng tôi đoán rằng ông hiệu trưởng đang nói chuyện sửa chữa lại hàng rào và cần mấy ông chủ Tây giúp đỡ để xây dựng lại. Quả đúng y như kinh. Chỉ vài ngày sau, chúng tôi thấy có một tốp công nhân của đồn điền mang vật tư đến dựng lại rào trường chúng tôi.

 

Hôm hàng rào sửa chữa xong xuôi, ông Tây già có đến ngắm nhìn một hồi, thầy Hiệu trưởng sải chân bước ra chào ông Tây. Và tôi còn nhớ câu ông nói: "Mẹc xi bố cu, mông si ơ". Ông Tây già cười to, khoát tay và nói bằng tiếng Việt rành rọt nhưng lại không có dấu: "Không co chi, chung toi đang ơ tren đât nươc cua cac ông ma, chung tôi chi mong may em hoc tro sau nây đươc truông thanh như cac thây." Tụi học trò chúng tôi bỗng dưng chợt quên hết đi các lễ phép của thầy cô đã dạy thường ngày mà lại đồng nhau cười sặc sụa bởi hai người nói cái gì mà chúng tôi nghe như là: các ông ma, bố cu, mong học trò được truồng thành như các thầy..? à sao?! Lạ quá, hỗng cười hỗng được?!


Hậu quả cho buổi "vô lễ" hôm đó thật là thê lương ảm đạm: bọn chúng tôi "hân hạnh" được thầy hiệu trưởng chia "quà": con trai 10 roi, con gái 5 roi về tội học trò vô phép với khách!


Giờ nghĩ lại: hồi nhỏ sao bọn mình trí óc lại... ngây thơ quá vậy ta?


ngô bảo toàn - dnnp
(Tân An 8-12-2010)

 

 

 


Copyright © 2010 Trung hoc Kien Tuong Homepage