dnnp - đỗ xanh

 

 

 

 

 

 

 

BẢN TIN NỘI BỘ (TOP SECRET):
Tình hình cuối và đầu năm ở THKT

Thầy Tám Tàng, thôn Đông, sáng nào cũng khệnh khạng vào quán cà phê của chú Chệt dười chân cầu Tân An. Không phải ổng ghiền cà phê đâu. Ổng ghiền nghe mụ tú bà về già giảng đạo lý ở đó. Bởi vậy, nghe nói ổng bị bệnh thúi tai.

Ông Tư Phê mới lạ. Mỗi khi bị stress, ổng bay sang Pattaya (Thái Lan), chui vô rạp Tiffany's Show coi mấy "lady" có gốc gác là "man" ưỡn ẹo, múa máy. Hiện nay ai cũng xì xào về phái tính của ổng.

Ông Phó Nhuộm ở xóm Đoài quanh năm mưa nhiều hơn nắng, thích vỗ đùi uống “rụ” Tây. Kỳ dị ở chỗ đồ nhắm của ông là dăm câu thơ tình quá đát phơi khô ngâm mắm cá linh.

Còn ông quan giữ kho "Đúp-bồ" Nguyễn được bà chủ nhà cho phép xả hơi 15 phút. Ổng đứng trên mái kho kể chuyện tình lung tung, chợt có tiếng dặng hắng, ổng vội phán: “Ngừng!”. Rồi len lét leo xuống.

Cuối năm có cô gái quàng mây đỏ nhập chợ. (Hình như đây là Cô bé quàng khăn đỏ của Anh em nhà Grimm nay đã lớn). Cô thổn thức hỏi thăm tin tức về gã cố nhân. Bốn ông nói trên không hẹn mà cùng nhào ra. Người mách tin, kẻ khuyên can, người tỏ lòng thương hại. Tiếng họ ồn ào cả một góc chợ. Nghe nói vụ đó khiến có người bầm mông, nát ngực. Đêm 31 trừ tịch cô hàng khăn đỏ đốt tiêu lá thư gửi cố nhân thay giấy vàng bạc cúng cô hồn, rồi chui xuống hầm trồn... "nắng nửa đêm". Bốn ông “dị nhân” THKT thì lê chân về nhà ăn Tết với 4 bộ mặt như bánh bao chiều thứ Bảy cuối tháng!

Tưởng hết chuyện, ai dè mới qua ngày mồng bốn, có cụ lý tới nhận chức. Đồng thời có vẻ như ngẫu nhiên trùng hợp, nửa canh giờ sau thêm cô hàng xén ghé thăm Từ đường. Cô đứng ngoài cửa hò vọng vào dăm câu thương nhớ vu vơ. Bốn ông kia lại nhào ra phụ họa nghe điếc ráy. Không biết cô “thương nhớ” với cụ lý có cùng quê cùng làng hay không mà hai người đều chiềng làng những nỗi niềm thương nhớ, nhớ thương quá chừng quá đỗi, khiến THKT lại một phen dậy sóng!
 


Tội nghiệp ông Từ Kiến Đen giữ ngôi Từ đường, mới hồi cuối năm đã rên rỉ… “rã rời cánh chim”, “lỗi một nhịp tim”, “trống không trong lòng”,… cũng kềm lòng không đặng rồi ca cẩm:
Trách chi cái gã Nhớ Thương
Quởn ghê ngồi khựi vết thương đóng mài
Mông bầm bởi vọng nhớ ai
Nhớ thương - ngực nát móng tay bà... già!


Rồi khi nghe cô hàng xén mại hơi: “…đi ngang thấy... cổng trường THKT vẫn mở, sân trường còn đất rộng thênh thang, cho Nhớ Thương xin một mảnh đất nhỏ, mai kia sẽ dựng... Lều Thơ, sẽ lấy tre làm cột, lấy lá trúc làm mái che, Nhớ Thương, Thương Nhớ... sẽ dẫn nhau về... sum họp”, ông Từ Kiến Đen như mê muội bèn lợi dụng danh nghĩa ông từ, đã mở rương Từ đường đem cái bằng khoán đất đi ra thừa phát lại ngắt môt rẻo dành cho cô hàng xén dựng Lều thơ bên cạnh... Chòi thơ của... ông ta. Sau đó, ông Từ liếc 4 ông “dị nhân” THKT đang lườm lườm ngó mình bằng những “đôi mắt mang hình… tên lửa”, ra trước tam quan ngồi rung đùi “dớt” một bát chè xanh vỗ đùi ngâm nga:
Ngày xưa chung một mái trường
Bây giờ chung một sân trường mần thơ
Lều thơ nằm cạnh Chòi thơ
Đêm đêm vạch vách mần thơ trữ tình...

 

ĐỖ XANH

(Đặc phái viên hãng tin THKT - Tin Hay Không Tin thường trú tại Elk Grove, California 7-1-2011)

 

 


Copyright © 2010 - 2011 Trung hoc Kien Tuong Homepage