|
Đâu phải
bởi mùa thu
Em ru gì, lời ru cho đá núi, đá núi tật
nguyền vết sẹo thời gian.
Em ru gì lời ru cho biển khơi, biển khơi
biết bao giờ ngừng lặng.
Em ru gì lời ru cho anh, một đời đam mê, một
đời giông tố,
Em ru gì cho ta khi bao ngày phôi pha.
Câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng,
thôi đừng hát ru, thôi đừng day dứt,
lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu.
Em ru gì lời ru bao tiếc nuối tiếc, nuối
tiếc một đời ước vọng tàn phai.
Em ru gì lời ru cho ngày mai, thời gian có
bao giờ trở lại,
Em ru gì lời ru cho anh, một đời đam mê, một
đời giông tố,
Em ru gì cho ta, khi bao ngày phôi pha.
Câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng,
thôi đừng hát ru, thôi đừng ray rứt,
lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu.
|
|