|
Những lá thư gửi quý Thầy Cô
|
Thầy Võ Xuân Sơn
Lời đầu tiên con
xin chúc sức khỏe Thầy Cô và gia đình.
Thầy nhớ con
không? Quyên đây! Con bé mà ngày xưa đi học khỉ khọt
thích ghẹo chọc người khác. Í mà Thầy biết con thích
nhất là điều gì không? Đọc thơ đó: Thúy Kiều - Thúy
Vân, Chinh phụ ngâm khúc,… Mỗi lần đi cắm trại, du
ca về nguồn… mỗi sáng thức dậy, Thầy hay bắt tụi
con đọc theo Thầy đến cả trăm câu thơ rồi mới được
đi súc miệng. Những kỷniệm đó không bao giờ phai
trong ký ức của con. Nhớ có lần đi cắm trại ở Vũng
Tàu, tụi con hè nhau lấy cát đắp bít lên người Thầy
rồi reo hò cười vui….
Vậy mà thắm thoát
đã 35 năm.
Con rời trường
năm 1974, thi vào trường Trung học Nguyễn Đình Chiểu
- Mỹ Tho, tốt nghiệp xong là giải phóng 30-4. Nguyện
ước của con là vào ngành y, nhưng thi hai lần không
đậu, cuối cùng con vào sư phạm đi theo nghề của Thầy
dạy Toán, còn làm ở phòng thuốc nam nữa đó. Hiện nay
con đang dạy ở trường THCS Nguyễn Đình Chiểu (Cần
Giuộc, Long An). Ban ngày thì con dạy học, buổi tối
con về Chùa Tôn Vân tụng kinh, mỗi tháng con làm MC
cho ngày thọ bát quan trai ở Chùa cũng vui lắm.
Cách nay 5 năm
tụi con đến thăm Thầy tại phòng thuốc Bắc. Thấy
Thầy và Cô sức khỏe tốt, tụi con rất mừng. Hôm qua
con xem trang Web THKT thấy ảnh Thầy đi khám sức
khỏe và hôm nay con lại thấy ảnh của thầy cùng các
Thầy Cô họp bạn tại Mộc Hóa, con rất vui vì sức khỏe
của Thầy vẫn tốt. Xin nguyện hồng ân tam bảo gia hộ
cho Thầy Cô và gia đình thân tâm an lạc, cát tường
như ý.
Học trò cũ của
Thầy
(Nhóm của con:
Trần Thị Đô (Bến Tre) – Lê Thị Hường (USA) – Nguyễn
Thị Bạch Tuyết (Mộc Hóa) - Thanh Giang (đã mất) –
Trần Ngọc Long (Mộc Hóa) – Chí Linh và Trưng (Vĩnh
Hưng) – Hữu Lắm (USA) – Đặng Hoàng Minh (TP. HCM) –
Võ Phước Vĩnh (đã mất) – Nguyễn Minh Tấn (đã mất) –
Trần Thị Nghĩa (Long An) – Tạ Thị Kim Anh (Tân Trụ)
– Tạ Thị Tuyết Mai (Mộc Hóa) – Tạ Thị Bạch Nga +
Tiến Dũng (Mộc Hóa),…
|
|
|
|
Thầy Bùi Trung Tính
Biệt hiệu của
Thầy ngày xưa nghe hấp dẫn quá: “Lãng tử rong chơi”.
Con cũng thích tên này lắm đó!
Hôm Tết con cũng
được biết có một chuyến về nguồn, tìm và thăm lại
các Thầy xưa, nhưng con không có “vé”, vì lý do xe
đã đủ chỗ ngồi. Rất tiếc!!!! Mà cũng không phải đơn
giản chỉ là rất tiếc, mà phải nói là tiếc hùi hụi
mới đúng. Hic, híc…. Không được gặp lại các Thầy Cô
của mình. Rồi gần đến ngày 30-4 vừa rồi, tình cờ chị
Bạch Tuyết (tiệm thuốc tây Tuyết Hùng, Mộc Hóa) điện
thoại nhắc nhở ngày họp bạn, chị bảo con hãy mở
trang Web THKT xem. Không chờ một giây phút nào cả,
con lên mạng ngay và mải mê xem miết hình ảnh của
quý Thầy Cô, những bạn bè, những dòng chữ thân
thương, hình như đang sống lại trong mọi người -
những người con của mái trường THKT. Con tưởng
tượng hình như mới hôm qua… Mà không, đã hơn 40 năm
rồi. Những câu chuyện trên trang Web THKT dẫn dắt
con có lúc bật cười muốn bể bụng, (bài thơ Chiếc áo
thun của Thầy), rồi một lúc nước mắt con chảy từ lúc
nào không biết khi bắt gặp hình ảnh của cô Hồng
Châu, cô giáo mà ngày xưa con rất thích. Số mạng mỗi
con người không ai giống ai Thầy nhỉ? Thầy cho con
xin địa chỉ và số điện thoại của Cô Châu, khi nào có
dịp con sẽ đến thăm.
Nãy giờ con nói
nhiều quá nhưng chưa hỏi thăm thầy về gia đình? Thầy
cho con biết nha! À, quên nữa con báo cho Thầy một
thông tin mới: Thầy Lê Phước dạy Toán
hiện làm Giám đốc Công ty Phát hành Sách và Thiết bị
trường học Long An đó. Có lần con về Sở Giáo dục
công tác, con thấy ai giống Thầy Phước quá nhưng
không dám nhìn, sợ “sộ”. Sau đó con hỏi thăm thì chị
Trần Thị Đô là lớp trưởng của lớp con ngày xưa cho
biết đó là Thầy Phước. Thầy Lê Phước sắp về hưu rồi.
Ảnh của Thầy hiện
nay thật sự con nhìn không ra, nhưng con rất mừng về
sức khỏe của Thầy. Cầu mong Thầy mãi mãi trẻ khỏe
như thế.
Học trò cũ của
Thầy
|
Trò Kim Quyên thân mến,
Mặc dù em đã là đồng nghiệp của thầy, nhưng
thầy vẫn muốn gọi em là trò Kim Quyên, như
gợi nhớ thân thương của 40 năm trước. Cái
thời mà các em tung tăng chạy nhảy, hồn
nhiên như gió mát sân trường. Hình như lúc
đó em là cô bé cao cao, ôm ốm, rám nắng cộng
thêm chút phèn Đồng Tháp...
Đã thoáng qua, thật nhanh, như giấc mộng!
Các em còn nhớ đến thầy cô. Diễm phúc thật.
Diễm phúc hơn cái huy chương "Vì sự nghiệp
Giáo dục" mà thầy đã được tặng lúc nghỉ hưu.
Nhưng cái trường Trung học Kiến Tường vẫn
mãi nhớ, mãi ở trong ký ức và trái tim thầy
- ngoài chút kỷ niêm riêng tư - còn bởi
những tấm lòng "Thầy Trò" không cần tuyên
dương, không cần khẩu hiệu luôn hiện hữu.
Thầy đã kiểm nghiệm, đã rõ tình cảm đó trong
lần về với Mộc Hóa vừa qua cùng thầy Xuân
Sơn, thầy Lê Công Phúc, gặp gỡ những trò
U50, U60...
Thư nầy, tiện thể, thầy xin trả lời 2 câu
hỏi của em:
1/Thầy cho con xin địa chỉ và số điện thoại
của Cô Châu, khi nào có dịp con sẽ đến thăm.
Trả lời: Trò Trần Ngọc
Bách và Phạm Hồng Phước là các trò đã phát
hiện ra cô Châu, nên em hỏi trực tiếp 2 bạn
nầy nhé!
2/Nãy
giờ con nói nhiều quá nhưng chưa hỏi thăm
thầy về gia đình? Thầy cho con biết nha!
Trả lời:
Hồi về
dạy Mộc Hóa, một bạn thầy - không nhớ ai -
đã nói vui:
Mộc Hóa
đi dễ khó về - Trai đi có vợ, già về
"thêm"con.
Hay,
hay! trai như thầy Trang, thầy Hiển, thầy
Biểu, thầy Hòa, thầy Thành, thầy Bé,không
"có dzợ" là gì? Còn thầy thuộc style
"già"... cũng không sai!
Năm
1971, thầy lập gia đình với cô Tuyết Huỳnh
(học cùng lớp Trần Thị Thanh Nguyên, thầy
Phạm Doanh Môn,...).Thầy và cô có hai cháu.
Sau khi mua nhà ở Tân Phú, thầy đưa cô và
các cháu về Saigòn sinh sống - gọi là trọn
tình trọn nghĩa với THKT.
Sau năm
1975, theo lời động viên dai dẳng của phường
lúc đó, thầy đưa cô và các cháu hồi hương về
Vĩnh Long ở với ông bà Ngoại, và
mất nhà
Tân Phú!
Năm cháu
lớn (Bùi Trung Tố Quyên, sinh năm 1972) đi
học, thầy đưa cháu lớn về Saigon
ở
chung
với "má hai" và cho cháu đi học ở trường
trung tiểu học Ngô Mây (quận Phú Nhuận) đến
lớp 9, rồi chuyền trở về Vĩnh Long (do không
có tên hộ khẩu, không thi được).
Khi 2
cháu gái đã lớn, sợ xa cha không tiện, thầy
chuyển cả ba mẹ con về Saigòn lần nữa - nhờ
sự động viên và giúp đỡ của anh chị ruột!
Hiện hai
cháu đã thành gia thất. Cháu Bùi Trung Tố
Quyên có chồng học Kỹ thuật ngành giày da,
hiện là chủ 1 xưởng sản xuất giày dép. Cháu
Bùi Trung Dã Uyên (sinh năm 1974) có chồng
là luật sư tập sự đang công tác tại một VP
luật sư (sau gần 8 năm ra trường Luật). Cô
Tuyết Huỳnh hiện ở nhà riêng tại quận 4.
Chuyện
40 năm giờ mới kể!
Từ
trái sang: thầy,
cô Tuyết Huỳnh, cháu Tố Quyên, cháu Dã Uyên.
Ảnh chụp
trong ngày cưới của cháu Tố Quyên, 1998,
Saigon.
|
|
- Kiến Đen: Thầy Bùi Trung
Tính vừa khoe tấm ảnh chụp gia đình thầy với lời nhắn
nhủ: "xếp giáp "rong chơi". Phải trở về với THKT thôi!
Cô Tuyết Huỳnh và các con đang đợi thầy... Mấy ngày về
Mộc Hóa, thầy mới thấy cái tình thầy trò thắm thiết quá!
Thầy sẽ không phụ lòng mong đợi của các bạn đồng nghiệp
và học trò." Thưa cô Tuyết Huỳnh, nếu ra deadline cho
ông thầy thì coi bộ trò thất lễ quá, nhưng học trò khát
khao sớm tới ngày được khui champagne đón chào một đôi
TT Vina (sau hai đôi TT Cali và TT Colo).
|
|
|
|
Thầy Đỗ Ngọc Trang và Cô Nguyễn Thị
Bích Thủy
Thầy Cô nhớ con
không? Kim Quyên, con bé mà ngày xưa hay phụ thầy
làm báo xuân đó! Với lại mỗi lần Giáng sinh, con và
bạn Bạch Nga vào nhà thầy làm hang đá và Thầy dạy
chúng con lấy viên phấn khắc hình người sơn màu
trang trí cho hang đá thật đẹp, Thầy Cô nhớ chưa?
Mỗi lần đó con còn nhớ Cô Thủy nấu chè cho con với
bạn Bạch Nga ăn.
Thời gian qua
nhanh thật. Ngày xưa con rất thích học môn của Thầy
vì mỗi lần Thầy dạy bài mới Thầy vẽ trang trí tựa
rất đẹp. Còn bây giờ Thầy biết không, để luôn nhớ về
Thầy, mặc dù con dạy môn Toán, nhưng tựa bài giảng,
con viết cũng rất đẹp, nhưng không cầu kỳ như tựa
của Thầy, vì 1 tiết học có 45 phút.
Thầy biết không,
thường xuyên ngày 30-4 hàng năm chúng con có một
ngày họp bạn và chúng con hay đọc lại bài thơ mà
thầy dạy cho chúng con:
“Hai mươi bốn năm xưa,
Một đêm vừa gió lại vừa
mưa,
Dưới ngọn đèn mờ,
Bên gian nhà nhỏ.
Hai mái đầu xanh kề nhau
than thở,
Oi! đôi ta tình thương
thì vẫn nặng,
Mà lấy nhau thì không
đặng,
Thôi thì sớm liệu mà
buông nhau,
Hay! mới bạc làm sau
chớ,
Buông nhau làm sao cho
nỡ.
Mình là nhân ngãi,
Đâu phải vợ chồng mà
tính việc thủy chung.”
Bài thơ không
biết sao con vẫn thuộc không quên. Nhìn hình của
Thầy Cô trên trang Web, con rất mừng Thầy Cô vẫn còn
phong độ như ngày nào. Con chúc Thầy Cô súc khỏe,
vui vẻ và hạnh phúc.
Học trò cũ của
Thầy
|
Em
Kim Quyên
thân mến.
Cám ơn em hỏi thăm thầy cô. Mỗi khi có em
nào viết thư cho thầy cô qua website THKT, thầy cô có
tới 3 niềm vui: 1) Học trò cũ còn nhớ đến mình. 2) Học
trò cũ đã thành đạt. 3) Học trò cũ trở về với nhóm THKT.
Trong trường hợp của riêng em, chúng ta nay là đồng
nghiệp. Điều này có nghĩa là em sẽ có những liên hệ với
học trò của em cũng giống như em đối với thầy cô vậy.
Điều đó cũng giúp em thông cảm với hoàn cảnh của thầy cô
hơn.
Thầy cô rất cảm động khi em còn nhớ những lần đến thăm
thầy cô.
Thầy kinh nghiệm rằng chúng ta chỉ có thể gần
gũi nhau trong những giây phút ấy. Bởi vì con người thật
của thầy là ở bên ngoài những giờ học. Một chút tâm sự
với em, thầy vẫn còn khắc tượng và vẽ tranh. Tiếc rằng
em không còn trẻ để trố mắt lên nhìn. Còn em, em không
biết tại sao mình vẫn nhớ bài thơ Tình Già của Phan
Khôi. Ta không cần bài thơ đó nói cái gì. Chỉ cần đọc nó
lên là đã tự nối mình với cái cội nguồn once upon a time
in THKT.
Xin lỗi thư riêng, nhưng thầy phải gửi qua
website THKT vì không biết email address của em. Thư sau
nhớ kèm theo hình. Chúc em mọi ngày đều vui cả trong và
ngoài lớp học.
Thầy cô Trang-Thủy
|
|
|
|
|
NGUYỄN THỊ KIM
QUYÊN
GV Toán trường THCS Nguyễn Đình
Chiểu (Cần Giuộc, Long An), cựu học sinh THKT
(7-5-2010)
|
|