|
Đây là thư thầy Phạm Doanh
Môn viết cho riêng thầy Đoàn Văn Nhiêu chứ không
phải là thư riêng tư. Và thầy Môn đã đồng ý để chia
sẻ nó cho Gia đình THKT. Hơn nữa, tâm sự của thầy
Môn chắc chắn cũng là nỗi niềm chung của những người
từng là "học trò thầy Nhiêu". |
|
|
Thư kính thăm thầy Đoàn Văn Nhiêu
Canberra 19-5-2010
Thưa thầy,
Trước hết xin thầy
tha lỗi cho em vì cho tới nay em mới viết thư riêng thăm thầy, mặc
dù trước đây em có gửi một lá thư chung kính thăm quý thầy cô qua
trang Web THKT.

Thầy Đoàn Văn Nhiêu và hai học trò Nguyễn Thị Xem (bìa trái) và
Nguyễn Kim Hoàng trong cuộc hội ngộ tại nhà thầy Cao Thành Phát (Gò
Công) Mùng 5 Tết Canh Dần (18-2-2010). Trong ảnh có cô Huỳnh Trung
Dung.
Điều em rất mừng khi
được biết thầy và gia đình trải qua những tháng ngày thăng trầm, nay
vẫn bình an mạnh khỏe. Nhìn thầy trong những tấm hình mới đây em vẫn
nhận ra thầy ngay, dù rằng thời gian cũng có làm thầy già đi đôi
chút, nhưng không già nhiều như em!
Thời gian trôi qua
thật nhanh thầy nhỉ! Mới đó mà đã 37 năm rồi. Giữa năm 1973, gia
đình em rời Kiến Tường và kể từ đó em không được gặp lại thầy nữa.
Tuy vậy em vẫn được biết tin thầy qua những người quen còn ở KT. Em
được biết sau đó thầy làm hiệu trưởng rồi Chánh sự vụ Sở Học chánh
Kiến Tường. Em định hè 1975 sẽ trở lại KT thăm mộ mẹ em và nhân tiện
thăm một số thầy cô, bạn bè … nhưng như thầy biết, em đã không thực
hiện được đìều mơ ước này!
Rồi kể từ đó – như
thầy đã biết – trải qua những thăng trầm của cuộc sống nên rất nhiều
người, trong đó có gia đình em đã phải lăn lộn với “cơm áo gạo tiền”
nên chẳng có cơ hội về lại KT cũng như thăm lại thầy cô, bạn bè.
Khi sang Úc, sau khi
tạm ổn với cuộc sống mới, em cũng tìm mọi cách để biết tin tức về
các thầy cô, bạn bè … nhưng cũng chỉ liên lạc được thầy Trần Ba, cô
Hà Thị Kim Lan, cô Lý Thị Kim Oanh và vài người bạn thôi!
Thật may mắn khi
được biết vào đầu năm nay, một nhóm các em học sinh những lớp sau em
đã làm được một chuyện vô cùng tốt đẹp: Đã tạo được một nhịp cầu
liên lạc, nối lại với các thầy cô, bạn bè ở THKT ngày trước qua một
cuộc viếng thặm quý thầy cô vào dịp Tết Canh Dần vừa qua và đã thành
lập được trang Web THKT làm nhịp cầu liên lạc giữa thầy cô, bè bạn
THKT. Cũng nhờ đó mà em được biết tin về thầy. Cám ơn tất cả các em
đã thực hiện được chuyện này sau gần 40 năm thầy cô, bạn bè bị gián
đoạn tin tức của nhau.
Em vẫn nhớ ngày
trước thầy dạy Toán, đồng thời là giáo sư hướng dẫn khi em học lớp
đệ tứ P. Thầy là một giáo sư tận tụy và rất mực thương yêu học trò.
Thầy hiền và giản dị nên chúng em cũng thường hay làm phiền thầy
nhưng thầy chẳng phiền trách gì mà chỉ lưa lời khuyên bảo. Ngoài
việc dạy dỗ chúng em, thầy còn là một tấm gương hiếu học để chúng em
noi theo vì em được biết, trong thời gian dạy ở KT, dù bận bịu với
công việc, với gia đình nhưng thầy đã cố gắng hoàn thành xong văn
bằng cử nhân giáo khoa Toán của trường Đại học Khoa học Saigon trong
một thời gian ngắn nhất (em nhớ thầy xong văn bằng cử nhân giáo khoa
Toán nhưng thầy Bùi Trung Tính viết thầy xong cử nhân vật lý!).
Trong thời gian này em thấy thầy cũng phải vất vả đi lại giữa Saigon
và Kiến Tường để theo học văn bằng này mặc dù phương tiện giao thông
lúc đó rất khó khăn. (Em sẽ viết rõ hơn về thầy trong hõi ức của em
về các thầy cô trong một hồi ức chung sau).
Những tấm hình thầy
chụp mới đây, vẫn với cặp kính mát màu nhạt và nụ cười đôn hậu như
ngày nào… Những nét chữ ngày xưa thầy phê trong thành tích biểu vẫn
là những nét chữ thầy viết cho Web THKT mới đây….
Em cũng đã liên lạc
được một số bạn học cùng lớp và bạn nào cũng nhớ thầy lắm!
Thầy cho phép em
dừng bút. Nếu có những điều chi vụng về, thiếu sót trong thư, kính
mong thầy tha lỗi.
Chúc thầy và quý
quyến sức khỏe dồi dào và vạn sự tốt đẹp.
Rất mong có ngày
được gặp lại thầy.
Học trò của thầy
PHẠM DOANH MÔN
Thư gửi thầy Phạm Doanh Môn
(thầy Đoàn Văn Nhiêu, 23-5-2010)
|