hồi ức về nhau

 

                                                     

 

 

 

 

 

 

Thơ gởi những người bạn cùng lớp 11B

 

 

 

ĐẶNG VĂN MINH:

Đặng Văn Minh luôn luôn có mặt.

Đến đúng giờ khi bạn điện về chơi,

Xưa người ở tận xa xôi,

Bắc Hòa là xứ của người bạn thân.

 

 

HUỲNH THỊ LỶ:

Huỳnh Thị Lỷ tôi người là tri kỷ,

Thuở hàn vi tôi bạn ở bên nhau,

Bạn hiền ánh mắt gửi trao,

Tôi người đồng cảm nên trao tấm lòng.

 

 

LÂM THỊ TRƯNG:

Linh Trưng là cặp bài trùng,

Bạn bè khen ngợi là người tình chung,

Đẹp duyên từ thuở học chung,

Lê Lâm giữ trọn một đời sắc son.

 

 

NGUYỄN VĂN HUỆ:

Bạn là người bạn tâm giao,

Luôn là kiện tướng của vùng Vĩnh Hưng,

Công danh sự nghiệp đã từng,

Vào ra trăm bận của miền Tân Hưng.

 

 

PHẠM THỊ NGỌC MAI:

Phạm Thị Ngọc Mai xưa là cô giáo,

Bởi yêu chồng nên phải đa đoan,

Ngày nay một mất một còn,

Làm thân con gái số phần kém mai.

 

 

NGUYỄN VĂN BAO:

Số trời đã định anh chung hướng,

Đem tình thương đi khắp mọi miền,

Rày đó mai đây, luôn cống hiến,

Cho khắp muôn nơi vạn tiếng cười.

 

 

TRƯƠNG KIẾN CHÁNH:

Bạn là hiệu trưởng trường Tân Thạnh,

Tính trầm ít nói thích lắng nghe,

Là người gương mẫu luôn tha thiết,

Tình bạn ngày xưa vẫn sắc màu.

 

 

CAO VĂN NGUYÊN:

Bạn ở vùng cao có lạnh không?

Bạn bè xứ Mộc vẫn hoài mong,

Do bởi duyên chi không tìm đến,

Cùng bạn ngày xưa thỏa tấm lòng.

 

 

TRẦN THỊ ĐÔ:

Trần Thị Đô tánh người hiền hậu

Biết lắng nghe, biết thông cảm tình người,

Lúc nào cũng nở miệng cười,

Thầy cô bè bạn mọi người mến thương.

 

 

TẠ THỊ KIM ANH:

Tánh tình chất phát lại hiền lành,

Bao người nhớ đến nhà họ Tạ,

Cứ ngỡ chị là chị Tuyết Mai,

Hiện là cô giáo đã nghỉ hưu.

 

 

NGUYỄN THỊ LONG:

Tiệm cơm hủ tíu và ăn sáng.

Bạn làm tất bật mãi không thôi,

Phục vụ tối đa người xa xứ,

Cảm thông thôi,nếu vắng mặt Long.

 

 

NGUYỄN HỒNG CHIẾN:

Anh Hồng Chiến tánh tình dễ mến,

Lo cho con đến bạc mái đầu,

Duyên số an bài nay anh đã

Bệnh tình không ổn tiếc thương thay.

 

 

NGUYỄN THỊ VÂNG:

Vợ hiền dâu thảo bạn tôi đây,

Mơ ước ngày sau có một ngày,

Bạn bè sum họp nhà thím ấy,

Vai vế nên kêu bạn thím thôi.

 

 

NGUYỄN VĂN BÉ:

Bạn tên là Bé người không bé.

Dáng vóc anh cao nên hỏi sao?

Cưới vợ từ khi chưa thôi học,

Vợ mất đi rồi sống với con.

 

 

LÊ MINH THỌ:

Ngày xưa Minh Thọ học văn hay,

Làm thơ xúc tích không bì kịp,

Học khá và hay nay ăn chay,

Trường thọ luôn luôn lòng thanh tịnh.

 

 

HỒ HIỆP:

Anh là họa sĩ tài hoa,

Bạn tri âm của Lê Minh Thọ,

Học sinh khá giỏi của trường ta,

Thích bạn nhớ nhà nhưng xứ xa.

 

 

HOÀNG THỊ PHÚC:

Chị người cùng tuổi cùng chung lớp,

Thích rủ nhau đi kiếm cảnh nào?

Tạo dáng cho hay làm người mẫu,

Ai cũng làm duyên thế cũng hay.

 

 

NGUYỄN THANH LIÊM:

Nay ở Long An nhớ cảnh nhà,

Nhớ trường nhớ bạn ở phương xa,

Con cái bây giờ nên danh cả,

Thế mà vẫn thích sống riêng ta.

 

 

NGUYỄN VĂN PHƯỚC:

Đất Mỹ bây giờ chốn gửi thân,

Mẹ cha mất hết bạn ân cần,

Tìm về quê cũ cần hơi ấm,

Bạn cũ người xưa lệ ứa tràn.

 

 

NGUYỄN THỊ KIM QUYÊN:

Nguyễn Thị kim Quyên tức út Quyên,

Chữ đẹp văn hay thời cắp sách

Nhõng nhẽo thì vua lại hát hay.

Vũ cầu xuất sắc, kiêm MC.

 

 

NGUYỄN VĂN YÊM:

Bạn thân Xuân Bắc thuở thiếu thời,

Nay về bên Đức quá xa xôi,

Lên web chat hoài không biết mệt,

Nhớ thầy nhớ bạn chỉ thế thôi...

 

 

NGUYỄN THỊ HẬN:

Gia đình của bạn ở Cửa Đông,

Chồng vợ thương nhau cùng một lòng

Công danh sự nghiệp nay giàu có,

Nhưng phải bận lòng bởi ít con.

 

 

NGUYỄN THỊ MINH:

Nguyễn Thị Minh hiện giờ đang ở Mỹ

Thường về thăm lại chốn quê xưa,

Thương em mến cháu thường chia sẻ

Đây tấm lòng vàng của xứ ta.

 

 

PHAN THỊ PHƯƠNG:

Phan Thị Phương hiện nay đang ở Mỹ

Cũng gửi hình làm tư liệu đó thôi

Ai xa quê thì cũng nhớ một thời,

Mình cắp sách đến trường ngày hai buổi.

 

 

TRƯƠNG VĂN RẰNG:
Cắm trại quây quần nhà bác trương,
Cô thầy trai gái cũng lên đường
Nấu cơm thi đậu ai tài giỏi
Com ăn chén đựng lá sen thôi.


THÁI THỊ THỦY:
Ngày xưa Thái Thủy “vơ” của tôi,
Gọi mình tha thiết ối giời ơi,
Vợ gì chồng cũng là con gái,
Thẹn thùng e lệ chẳng phải chơi.


NGUYỄN THỊ QUYẾN:
Nguyễn Thị Quyến biệt danh là Kim Quyến,
Tính trầm ít nói thích ngồi riêng,
Sợ gì mà phải làm thế ấy,
Không nói ai nào biết gió mưa.


NGUYỄN THỊ NHỒNG:
Nguyễn Thị Nhồng bạn hiềnít nói
Chỉ cười thôi,ai chê trách nửa lời
Cung hờn cũng giận nhưng không nói
Âm thầm bạn nghĩ thế thì thôi.


TRẦN THỊ HIẾU:
Tên bạn là Hiếu thật đó ư?
Đúng rồi bóng dáng một anh thư
Xuất sắc vũ cầu luôn luôn thử,
Đoạt giải lu bù mới êm ru.


TRẦN THỊ NGHĨA:
Trần Thị Nghĩa em Trần Thị Hiếu
Thích chụp hình nên phải mua phim
Đứng ngồi đâu cũng chụp liền
72 bô lận kiếm tìm đâu ra.


NGUYỄN XUÂN BẮC:
Nguyễn Xuân Bắc tính từ giờ từ khắc
Sao nhiều tiền để hậu vận về sau,
Mồ hôi anh cứ tuôn chảy ào ào,
Còn trẻ quá thời cơ luôn nắm bắt.


LÂM NGỌC TUẤN:
Lưng ngực rún biệt danh Ngọc Tuấn,
Tướng lùn lanh lợi khó ai qua,
Công danh sự nghiệp dành cho cả,
Đám con nheo nhóc giỏi thiệt mà.


NGUYỄN THỊ BÊ:
Trang lưu bút thơm mùi mới lạ,
Tuổi năm mươi cũng khá vui thay,
Tôi bạn ghi lại tháng ngày,
Vui đùa thơ dại tuổi ô mai.


DƯƠNG THỊ HIỀN:
Kỷ niệm hiền tôi bỗng hiện về
Vui buồn thơ dại tuổi hồn nhiên,
Rồi nay tôi bạn cùng tiêu khiển,
Thú vui ngày ấy tuổi hoa niên.


LÊ CHÍ LINH:
Ngày xưa bạn bè đều tu họp
Nhà Chí Linh để luận thế cờ
Bao ngươi vây bủa quyết vì bởi,
Nữ tướng bàn cơ một thế cờ.


TẠ THI BẠCH NGA:
Kỷ niệm bên em cũng quá nhiều.
Phải không cô bạch quí là Nga,
Rồi nay Tạ Nguyễn người mỗi ngã,
Nhớ về ký ức thuở tài hoa.


NGUYỄN VĂN TIẾN DŨNG:
Tiến Dũng ngày xưa khó điểm chung,
Tính hay phán đoán đến đường cùng,
Ai thắng ai thua người chỉ biết,
Giữ riêng ý kiến chẳng môong lung.


NGUYỄN XUÂN HỒNG:
Tên anh là một màu hồng thắm,
Được bạn đùa vai phải gánh gồng
Có Dương Thị Lỷ trong cuộc sống,
Kế tiếp đời nầy một kiêp ngông.


DƯƠNG THỊ LỶ:
Cô Dương Thị Lỷ là quí tánh,
Ít nói hay cười để xuê xoa,
Vui buồn ngày ấy còn đâu nhỉ?
Nhớ hoài kỷ niệm của đôi ta.


HUỲNH THANH GIANG:
Giáo Giang thanh tịnh lòng như tại
Họ Huỳnh chức vị thuở hoa khai
Bởi đâu đoản mệnh giờ đây chỉ
Bạch Tuyết bơ vơ mãi thở dài.


NGUYỄN THỊ BẠCH TUYẾT:
Bạch Tuyết đây rồi bảy chú đâu,
Thoát qua nghiệp chướng thuở ban đầu.
 

 

LÊ THỊ HƯỜNG:

Cô bạn của tôi Lê Thị Hường,

Cớ sao có lúc gọi tên Hương,

Ngày xưa hai đứa cùng tận hưởng,

Thú vui qua núi kiếm tình thương.

 

 

NGUYỄN HỮU LẮM:

Bác Lắm ngày xưa thật bảnh trai,

Học hay lại thích các kỳ tài,

Bạn bè rủ bác đi chơi mãi,

Là người học giỏi lai khéo tay.

 

 

VÕ VĂN MĂN:

Bạn đã cho tôi một tấm lòng,

Cớ sao tôi lại nói là không?

Cố quên là cách vui để sống,

Bạn nhớ giùm tôi chẳng để lòng.

 

 

VÕ PHƯỚC VĨNH:

Phước Vĩnh hiền ngoan lại dễ thương,

Danh lợi không màng mê hội họa,

Rõ là cái số kẻ tài hoa,

Đoản mệnh vào năm ngũ lục niên.

 

 

ĐỖ MINH TẤN:

Đỗ Minh Tấn hiện nay không còn nữa,

Đã qua đời trong lúc tuổi năm lăm,

Học sinh khá cô thầy yêu mến cả,

Giũ bụi trần bạn đã kiếm tìm ai?

 

 

ĐỖ THÀNH BÊ:

Hiệp sĩ lưng gù bạn của tôi,

Hiền lành hiếu học nên rất giỏi,

Nay làm vương tướng ở vùng khơi,

Tận hưởng công lao giờ thỏa chí.

 

 

NGUYỄN THỊ QUYẾN

(Mộc Hóa, 4-7-2010)

 
 


Copyright © 2010 Trung hoc Kien Tuong Homepage