hồi ức về nhau

 

                                                     

 

 

 

 

 

Tranh ngôi trưởng lớp


 


Những năm 1970-1974 phải nói là thời kỳ cực thịnh của THKT, học sinh thì rất đông, trường lớp được xây dựng mở rộng, thầy cô đầy đủ, có giám học, tổng giám thị, từ lớp 10 đã có phân ban, từng bộ môn phân công trách nhiệm rõ ràng, mỗi lớp có một "giáo sư hướng dẫn". Cả trường hừng hực khí thế dạy và học.


Năm đó tôi vào lớp 10 có hai lớp nên học sinh đông lắm. Ngày đầu khai giảng, sau khi chia lớp xong, ai về chỗ nấy, còn đang say sưa trò chuỵên làm quen bạn mới, thầy tổng giám thị đến hướng dẫn bầu trưởng lớp nói: "Các em lón rồi tự bầu có kết quả đem lên văn phòng cho thầy." Nói xong, thầy qua lớp khác, để lại một cuộc “tranh giành quyền lực” trưởng lớp mà bây giờ nhớ lại thấy rất buồn cười.

 

Nữ sinh THKT trong một chuyến vui chơi. (Ảnh tư liệu của Nguyễn Thị Năm).

 


Vì ba lớp họp lại nên có ba phe, ai cũng muốn phe mình nắm trưởng lớp vừa có uy tín, vừa không sợ phe kia ăn hiếp. Phe 9P muốn tôi ra tranh cử, nhưng khi nhìn thấy bên kia đông quá lai nhiều nữ như: Nguyễn Thị Minh Nguyệt, Huỳnh Thị Kiều Nga, Vữ Thị Kim Chi, Kiều Thị Ngọc Huyền, An Ngọc Hương... Toàn con nhà "quyền quí cao sang", "tiểu thư thành thị" lại học giỏi có tiếng từ đệ nhất cấp, tôi thấy là "khiếp vía" rồi, mà còn cử một anh "đai diện" ăn nói hùng hồn, mạnh bạo, to con trông có khí thế lắm, tôi nhìn lại thấy mình "lép vế" quá. Người ta thì vậy còn tôi thì mới "trổ mã" mặt còn non choẹt, ăn nói "yếu xìu" dòm thấy biết "nhà quê" liền, măc dù đã cố gắng làm quen với "thành thị" hơn bốn năm nay rồi. Tôi nhận thấy nếu ra tranh cử từ đầu "thua là cái chắc", tạm thời bỏ cuộc; nhưng đến khi trong lớp có số đông phản đối quá nói có một người mà "bầu bì"gì? Hơn 2/3 bạn trong lớp không chịu bầu, tôi thấy tình hình coi mòi trở chiều, sau ít phút suy nghĩ và đuợc sự cổ động của số đông các bạn, "chí nam nhi" trong tôi trỗi dậy, kỳ này "anh hùng" thử vận một phen, tôi mạnh dạn đứng lên tuyên bố: "Tôi đồng ý ứng cử tranh chức trưởng lớp" [ớn chưa], trong lớp cười cái "rần". Kết quả chắc ai cũng biết rồi, trên 80% bỏ phiếu cho tôi. Anh kia phản đối quá trời, nói các bạn bị tôi mua chuộc và trong lớp A của anh có nhiều kẻ "phản bội" vì trước đây họ ủng hộ anh. Vui buồn tranh chức trưởng lớp của tôi là như vậy đó.


Thế là tôi nhận chức vụ trưởng lớp từ năm đó và làm rất được việc (chủ yếu dò tuổi trẻ hăng máu), cho nên hai năm sau khỏi bầu, đề cử là đậu luôn.

 

Kể thêm xung quanh chức vụ "trưởng lớp" vui cũng nhiều mà buồn cũng có. Vui là được thầy yêu, bạn quí, được "lãnh đạo" cho hơn 40 "công dân" toàn có chữ nghĩa "ưu tú", phải học giỏi hoặc khá, chứ từ cổ chí kim có trưởng lớp nào mà "cặm cờ đuôi" bao giờ. Đăc biệt không "bồ bịch" lăng nhăng, không được "ngó" người đẹp nào dù lúc đó bước vào tuổi "biết yêu", người của công chúng mà, thử làm xem, luôn có nhiều cặp mắt "soi bói" và nhiều lời ra tiếng vào "khổ lắm".


Trưởng lớp là thế đó, nhưng nó giúp ích rất nhiều cho chúng ta khi ra đời, vì ở đây đã tôi luyện cho ta trong một môi trường khá "khắc nghiệt và hoàn hảo"; nói chung là học và biết được "nhiều chuyện" trên đời.


Nhớ lại nhưng năm làm trưởng lớp, được gần gũi thầy cô, bè bạn, được sự quan tâm giúp đỡ của nhiều người, thật là một kỷ niệm khó quên.

 

NGUYỄN VĂN MẦU
(Mộc Hóa 24-3-2012)
 

 


Copyright © 2010 Trung hoc Kien Tuong Homepage