|
Trở về!!!!!
Chuyến xe chiều đã đưa tôi rời xa nơi mà chất
chứa bao nhiêu kỷ niệm vui buồn của một thời áo trắng. Một thoáng
lặng yên! Một khoảng không gian bao la! Không tiếng động!
Hình như nó cũng đồng lõa với nhau để cho tất cả được trở về trong
tiềm thức!
Nguyễn Thị Kim Quyên (thứ hai từ phải qua).
Ngày xưa cũng con đường này, chiều về bao tà áo
trắng tung bay tạo nên một nét đẹp hồn nhiên thời cắp sách. Còn hôm
nay, cũng chính con đường này, tôi đi lang thang…. tôi muốn tìm…
Nhưng, tìm đâu? Tìm đâu hình bóng của ngày xưa? Tìm đâu thấy khoảng
không gian mơ mộng ấy? Tôi muốn được đi trong mưa để tìm lại những
gì trong quá khứ, một cái quá khứ vàng son mà chúng ta đã điểm tô
suốt ngần ấy năm trong thời cắp sách. Có còn không? Có còn không?
Hay chỉ là sự vấn vương nuối tiếc, có lẽ đã xế chiều! Sự già nua đã
làm cho chúng ta mất sự hồn nhiên ấy!
Con đường xưa em đi…. Tiếng hát Khánh Ly hôm
nào gợi lại bao kỷ niệm trên con đường đến trường, nỗi nhớ thương
như ngây ngất trong tim, mỗi khi hè về, hoa điệp vàng nở rộ. Giờ trở
về đây kẻ còn người mất, sao nghe như chua xót….
Trở về trường xưa cùng thầy cô và bè bạn.
Mái trường thân yêu ơi! Chúng tôi đã trở
về! Thầy Cô kính yêu ơi! Chúng em đã trở về!Tình thân ơi!
Chúng tôi đã trở về bên mái trường ngày xưa ấy! Nhưng cuộc vui
chưa say lại sắp tàn, thế rồi lại cũng trở về với thực tại của cuộc
đời. Hãy hát lên! hãy hát lên! các bạn nhé! “Hiểu và thương,
hiểu và thương, có hiểu mới thương, hiểu càng sâu thương càng rộng,
hiểu càng rộng thương càng sâu, hiểu sâu thương lớn, hiểu và thương,
hiểu và thương, hiểu và thương, hiểu và thương“.
Chiều 26-6-2010
NGUYỄN THỊ KIM QUYÊN
|
|