Như chưa bao giờ có cuộc chia ly
Kính gửi: Quý Thầy Cô
Trong ngày 26/06/2010
Các bạn xưa: Trần Thị Thanh Nguyên (bìa
phải), Huỳnh Thị Tuyết (giữa).
Thầy cô kính thương
Ngày thứ bảy hôm nay, quả thật là một ngày mà
gia đình THKT đã mơ ước, đau đáu chờ đợi từ bốn mươi năm qua.
Đễ rồi có cùng một trái tim, cùng một nhịp đập.
Một hạnh phúc như trong mơ.
Chúng em đã thật sự được gặp lại các thầy cô cũ
của mình, bằng xương bằng thịt.
Em mang tâm trạng mình là một đứa con thất lạc,
bây giờ sau bốn mươi năm đằng đẵng, vừa tìm lại được cha mẹ của
mình. Niềm xúc động nghẹn ngào, nhưng hạnh phúc thật vô biên thầy cô
ạ. Được đối diện thầy cô.
- Thầy Đoàn Văn Nhiêu, thầy vẫn từ tốn,
điềm đạm, của một thầy hiệu
trưởng ngày nào.
- Thầy Xuân Sơn - vẫn như xưa, vẫn tươi trẻ,
sao mà da dẻ của thầy hồng hào, lúc nào cũng cười cởi mở. Phải chăng
là biểu tượng của sự hạnh phúc phải không thầy?
- Thầy Bùi Trung Tính, vẫn thể hiện phong thái
galant nhất của THKT - Từ
một thời để nhớ ngày xưa.
- Thầy Lưu Văn Nhu có phần gầy guộc hơn xưa,
vẫn nụ cười mỉm cương nghị. Nhưng có phần thoáng buồn, có lẽ cho sự
cô đơn hiện tại. Nhưng thầy ơi, đằng sau thầy vẫn còn những đứa học
trò trường THKT luôn quan tâm, an ủi thầy, thầy nhé.
- Thầy Cao Thành Phát, dù bây giờ thầy đã có
tuổi, nhưng nhân dáng của thầy vẫn phong độ như một tài tử châu Âu,
thầy không khác xưa lắm thầy ạ.
- Gặp lại cô Lê Thị Hồng Châu, một phút ngỡ
ngàng, cô tôi lưng đã còng hơn. Do thời gian, cuộc sống. Cô đã thay
đổi thật nhiều. Đằng sau bổn phận đối với thầy. Nối tiếp là gánh
nặng làm mẹ như một “cánh cò cõng nắng cõng sương… Mẹ tôi cõng cả
một đời gió mưa” (trích thư pháp). Cô ơi hãy giữ gìn sức khỏe, và cô
vững tin một điều: gia đình THKT luôn nhớ về cô.
Vui, và thương quá đi thôi. Dù các thầy cô mỗi
người một ngả, một dáng vẻ, đặc thù khác nhau. Nhưng tất cả đôi bàn
tay, ánh mắt nụ cười mà em được nắm lấy
đều có chung một hơi ấm nghĩa
tình, những giọt nước mắt hạnh phúc, mặn bờ môi. Thời gian hơn 40
năm, cứ ngỡ như không bao giờ còn có được ngày này. Em vô cùng biết
ơn đội ngũ đàn em đã thực hiện được chương trình này.
Ở cuối chương trình, những giọng ca U50, U 60,
ca bằng tất cả cảm xúc có từ trong lòng mình.
“Ai ơi! Có bao nhiêu. 90 năm
cuộc đời ......”
Thầy cô ơi! Các bạn gia
đình THKT hãy cố gắng vượt lên
ngưỡng cửa 90 năm. Để thầy trò còn có dịp hội ngộ như ngày hôm
nay.
Cùng nguyện cầu như thế nhé.
Gia đình THKT ơi!
Kính chào Quý Thầy cô.
Xin gởi đến Ban tổ chức và
đội ngũ thực hiện chương trình hôm nay lời cảm ơn sâu sắc nhất.
TRẦN THỊ THANH NGUYÊN
(Cựu học sinh THKT
1963- 1969
|