Thư kính
thăm thầy Nguyễn Xuân Kỳ
Canberra 26-5-2010
Thưa thầy,
Trước hết xin thầy tha lỗi vì đúng ra em
phải viết thư kính thăm thầy ngay khi
biết tin thầy qua trang Web THKT cách
đây hai tháng.
Thầy Nguyễn Xuân
Kỳ (bên trái) và thầy Đỗ Ngọc Trang
trước nhà trọ ở Xóm Cá Rô năm 1967.
Thưa thật với thầy, từ khi có trang THKT
thì em cứ thơ thẩn la cà trên đó gần như
suốt ngày mỗi khi có giờ rảnh, kể cả khi
ở nhà cũng như ở sở làm! Mấy trang Web
“Đại học Sư phạm Saigon”, “Nguyễn Đình
Chiểu – Lê Ngọc Hân”, mà em là hội viên
từ lâu, nhưng lúc này thỉnh thoảng em
mới ghé vào thôi!
Như vậy mà cũng đã 41 năm rồi. Thời gian
qua nhanh như “bóng câu qua cửa sổ”.
Niên học 1968-1969 là niên học cuối cùng
của em ở THKT và em nhớ mùa hè năm 1969
thầy cũng rời Kiến Tường về dạy tại một
trường trung học ở quê hương thầy, xứ
bưởi Biên Hòa (hình như là trường Ngô
Quyền) sau gần năm năm thầy gắn bó với
ngôi trường nhỏ bé này.
Thầy Nguyễn Xuân
Kỳ (bên trái) và thầy Đoàn Văn Nhiêu
trong cuộc họp mặt thầy trò THKT tại nhà
thầy Cao Thành Phát ở Gò Công hôm Mùng 5
Tết Canh Dần (18-2-2010).
Dịp Tết Canh Dần vừa qua, các em cựu học
sinh với sự cố vấn của một số thầy cô,
đã tổ chức được một ngày “Hội ngộ Gò
Công” đầy cảm động sau gần bốn thập niên
bặt tin nhau, đúng như thầy nói:
“Qua
mấy mươi năm tóc nhạt màu
Cùng trường hội ngộ ngỡ chiêm bao
….”
Nhưng thưa thầy, bây giờ không phải là
chiêm bao nữa. Đã là sự thật rồi thầy
ạ!
Em còn nhớ, năm 1964, khi đó em đang học
lớp đệ lục (lớp 7) thì thầy về trường.
Thầy trẻ quá và trắng như một công tử
thị thành vậy! Các bạn nữ sinh lớp em
như VLT, TTTN, NTD … khi thấy thầy đi
ngang lớp trong giờ chơi đều réo gọi:
“Thầy, thầy nhớ dạy lớp chúng em nhé!”.
Thầy không nói gì chỉ mỉm cười với chúng
em. Phần em, khi thầy đi lẫn trong nhóm
nam sinh lớp đệ nhị thì em chỉ nhận ra
thầy nhờ nước da trắng của thầy.
Em kể một chuyện vui trong gia đình em:
Cách đây hai tháng, khi em vào trang
THKT, em chỉ thầy trong tấm hình thầy
chụp chung với thầy Trang và mấy em học
sinh và nói với con gái út của em: “Đây
là thầy dạy môn vạn vật khi bố học lớp
11”. Thầy biết con gái em trả lời sao
không? Con gái em trả lời: “Wow, he
looks as young as you! …”. Em hơi quê
quê thầy ạ!
Nhưng rất tiếc năm đệ lục đó chúng em
không được học với thầy. Thầy dạy môn
vạn vật và đến niên học sau, lớp đệ ngũ
(lớp 8) chúng em được học với thầy cho
đến lớp đệ nhị (lớp 11).
Trong giờ dạy, thầy đã tạo hứng thú cho
chúng em bằng cách đem những con vật
nhỏ, những cây, lá, hoa, những mẫu đất
đá … vào lớp để minh họa cho bài giảng.
Em nhớ thầy có nhiều thứ lắm! Chúng em
thường nói đùa: “Thầy có nhiều tài sản
quá!”. Có một lần, khi dạy về con giun
(con trùng), thầy đổ một con giun còn
sống từ trong cái hộp nhỏ ra tấm bìa
cứng và đưa đến trước mặt để chúng em
quan sát. Một số nữ sinh mà em còn nhớ
như VLT, TTTN, DTLD .. . khi nhìn con
giun bò ngoe ngoảy thì sợ lắm và lè lưỡi
eo ơi! Còn bạn của em – HM – thì lại
nghịch ngợm xin thầy con giun đó. Cũng
bạn này có lần rủ em lấy trộm mấy con
vật của thầy nhưng em không dám. Cũng
may chưa thấy thầy đưa mấy con trăn hay
rắn vào lớp! Năm đệ tam, khi học về địa
chất thì chúng em được thầy cho xem
nhiều mẫu đá với nhiều màu sắc rất đẹp.
Thầy đúng là một “biologist” đứng nghĩa
và mới đây em còn được biết thầy còn là
một thi sĩ nữa!
Thầy là giáo sư hướng dẫn lớp đệ ngũ P
của chúng em niên khóa 1965-1966. Nhớ
lại năm học này, em vẫn còn ân hận vì
năm đó em là một học sinh không ngoan
nhưng không hiểu vì sao lại được các bạn
đề nghị là trưởng ban báo chí lớp. Tết
năm đó, trường tổ chức thi “bích báo”.
Em và một số bạn phụ trách làm tờ bích
báo này. Thời gian đó, ở Saigon tình
hình chính trị rất nhiễu nhương, lộn
xộn và em hay đọc những bài bình luận,
những bài thơ đả kích thuộc loại “thơ
cay”, “thơ chua” …trong những tờ báo đối
lập .. rồi không hiểu em bị “tẩu hỏa
nhập ma” thế nào mà em đã viết một bài
nhận định ngắn và một bài thơ có ý đả
kích thầy Quang (em quên họ thầy Quang)
khi đó đang là tổng giám thị với đại ý
nói thầy Quang đã thất hứa, nói nhiều mà
chẳng làm gì cho trường, cho học sinh.
Vào tháng 12-1963 khi một số giáo sư và
học sinh tụ họp đòi thay thế thầy hiệu
trưởng Trần Ngọc Châu bằng thầy Lê Thanh
Tân, thầy Quang đã lên diễn đàn hứa
nhiều lắm! Nhưng rồi hai năm đã qua
chẳng thấy trường có tiến bộ, thay đổi
gì (đây là ý nghĩ chủ quan của em thôi).
Lần đó, thầy đã gọi em gặp riêng thầy và
khuyên nên bỏ những bài đó đi. Em nghe
lời thầy và đã xóa những bài đó để thay
vào một vài tấm hình (vì khi đó báo đã
làm xong rồi). Dĩ nhiên tờ bích báo của
lớp đệ ngũ P năm đó gần đội sổ! (em sẽ
viết rõ hơn về chuyện này trong bài hồi
ức sắp tới). So với những thầy cô khác
thì thầy có rất nhiều học trò nên em
nghĩ, nếu thầy còn nhớ em là do em là
một học sinh không ngoan và đã làm phiền
lòng thầy và các bạn năm đó.
Cách đây vài ngày, em đọc trên THKT và
được biết thầy cũng mới về Mộc Hóa dự
buổi họp mặt một số bạn lớp chị Nguyễn
Thị Kiều Oanh. Em mừng lắm vì biết thầy
vẫn còn khỏe mạnh, vẫn còn đi lại gặp gỡ
các thầy cô và học trò cũ. Em đang chờ
để được xem những tấm hình buổi họp mặt
này.
Xin phép thầy cho em được dừng bút. Một
lần nữa xin thầy thứ lỗi về những điều
em đã làm thầy phiền lòng trong bốn năm
được thầy dạy dỗ dưới mái trường THKT.
Kính chúc thầy và quý quyến vạn sự tốt
đẹp, riêng thầy được dồi dào sức khỏe.
Rất mong có ngày được gặp lại thầy.
Học trò của thầy
PHẠM DOANH MÔN
|
- Thầy Nguyễn Xuân Kỳ
(Biên Hòa, e-mail,
2-6-2010):
Em
Phạm Doanh Môn
thân mến.
Đọc
thư em gửi thăm tôi trên
trang web THKT tôi thật
xúc động về những tình
cảm mà em đã quan tâm
...Từ khi có trang web
THKT, thấy tên em lại là
một GV THKT, tôi hơi bỡ
ngỡ vì không hiểu Doanh
Môn đã là GS THKT tự hồi
nào? Nếu tôi nhớ không
lầm thì trong mấy năm
đầu khi mình được đổi về
Biên Hòa đã có lần em
đến thăm... Nay mừng em
đã là một đồng nghiệp
THKT và đang lập nghiệp
nơi nước Úc xa xôi vẫn
nhớ về thầy, bạn cùng
học trò ở quê hương và
mong ngày họp mặt chung
vui...
Chúc em cùng gia đình
dồi dào sức khỏe, thành
đạt.
|
|
|
|