Mẹ yêu
Mẹ thương yêu! xin cho con được gọi hoài
hai tiếng mẹ yêu vì không lúc nào con quên được tiếng ru hời
của mẹ.
Mẹ, những lần con ngã đau đều có bàn tay mẹ
dìu con đứng dậy và bảo không sao đâu con, con mẹ ngoan lắm
không bao giờ khóc, cố lên con nhé trầy sơ thôi mà lần sao cẩn
thận hơn con nhé!
Nguồn minh họa: Internet
Mẹ ơi! Bây giờ con bây giờ khôn lớn bước
chân vào đời biết bao nhiêu cạm bẫy rình rập bên con, nhưng mẹ
ơi, con vẫn giữ vững tin vì con còn có mẹ lo lắng cho con, và
lúc nào mẹ cũng mãi mãi là thần tượng của con.
Ngày ba mất đi, một mình mẹ phải vừa là cha
vừa là mẹ, con là đứa con hiền và ngoan nhất của mẹ nên mọi đặc
ân mẹ luôn dành cho con.
Mẹ lúc nào cũng lo lắng cho con mà không
cần báo đáp, con vẫn thấy thiếu sót với tình thương bao la của
mẹ. Con chỉ biết vòi vĩnh, nũng nịu như ngày nào còn bé trong
lúc mẹ vẫn bảo rằng mẹ sẽ bảo vệ cho con đến hơi thở cuối cùng,
con vui mẹ cười, con buồn mẹ khóc vì mẹ đã sẳn sàng chăm sóc cho
con, dù mẹ tuổi cao sức yếu mẹ cố gắng giúp cho con mỗi khi khốn
khó, xin cảm ơn mẹ.
Những lần con đau yếu, chân mẹ đi khập
khểnh vẫn đên thăm con, nước mắt mẹ chảy dài như dòng suối con
giơ tay lau mắt mẹ và nói: Mẹ đừng khóc, không sao đâu con chỉ
trầy sơ thôi mẹ ạ! Con cố gắng vượt qua chính mình, mẹ an tâm mẹ
nhé! Và mẹ cầu xin Phật trời che chở cho con mẹ qua cơn đau đớn,
dù phải giảm tuổi thọ, mẹ cũng vui lòng.
Mẹ ơi! Tình mẹ thật bao la không có từ ngữ
nào nói hết tình mẹ được, mẹ mãi mãi là dòng nước trong xanh mỗi
khi con khát, là ngọn gió làm con mát lòng mỗi khi nóng bức, là
ngọn lửa sưởi ấm lòng con mỗi độ đông về, là đóa hướng dương mỗi
khi xuân đến, mẹ trao ban cho con tất cả những gì tốt đẹp nhứt
trên cõi đời này.
Con nghe muôn tiếng ru hời mẹ yêu
Dòng sông vẫn chảy êm đềm
Gió kia thổi mát trong tim mẹ hiền
Mùa đông băng giá triền miên
Ấm lòng con trẻ qua miền tuyết rơi
Hướng dương ngắm ánh mặt trời
Mẹ cho con cả cuộc đời vào xuân.
Mẹ ơi! con biết nói gì hơn tấm lòng của mẹ
dù trăm năm hay ngàn năm sau nữa, con mong rằng được làm con của
mẹ mãi mãi mà thôi.
NGUYỄN THỊ QUYẾN
(Mộc Hóa 12-5-2012)
|