|
Kỷ niệm về mùa hè thi cử
+ Tùy bút
Đọc blog THKT về mùa hè, mùa thi cử, tôi cũng một thời là học sinh,
sinh viên nên cũng có những kỷ niệm khó quên, xin kể vài kỷ niệm vui
của thời ấy.
Khi học trung học vì hoàn cảnh gia đình nên năm nay học tỉnh này,
năm sau học tỉnh khác chuyển trường luôn. Năm đệ nhất, tôi học
trường Trần Quốc Tuấn (Quảng Ngãi) ban A, (tú tài 1 ban B năm đệ nhị
học ở Đà Nẵng). Hồi đó hội đồng thi tú tài 2 ở Đà Nẵng cho thí sinh
3 tỉnh Quảng Ngãi, Quảng Tín, Quảng Nam; thí sinh đi Đà Nẵng bằng xe
đò phải ngang qua Quảng Tín xe ghé vào bến xe tỉnh để trả rồi đón
khách của tỉnh đi và ngược lại từ Đà Nẵng vào Quảng Ngãi cũng vậy.
(Để quý vị hình dung được miền Trung đó mà, vì đa số thành viên THKT
là người Nam Bộ). Năm tôi thi tú tài 2 còn thi 2 loạt (loạt 1:
triết, sinh ngữ 1, lý, hóa, vãn vật);loạt 2: toán, công dân, sử,
địa, sinh ngữ 2); sau khi đậu 2 loạt thì vào vấn đáp hai ngoại ngữ 1
và 2; và được thi 2 khóa, rớt khóa 1 thì sẽ thi khóa 2 sau khoảng 2
tháng. Khóa 1 năm đó tôi dậu được loạt 1, một số ít đậu cả 2 loạt ở
lại vào vấn đáp, đa số đều rớt 1 hoăc 2 loạt kéo nhau lên cùng xe về
lại Quảng Ngãi. Tôi cũng về để ôn thi loạt 2 khóa 2, trên xe toàn sĩ
tử rớt nên không ai khóc mà còn vui cười vì còn hy vọng khóa 2, vì
thế khi xe chở sĩ tử rớt vào bến xe Quảng Tin dừng lại, một bà gánh
bán đậu hũ đến rao “ĐẬU KHÔNG?”, cả sĩ tử trên xe dều la lên “RỚT
HẾT RỒI!!!” rồi cười ồ lên, bà bán đậu hũ tiu nghỉu gánh đi nơi
khác.
Nguồn minh họa: Internet.
Khi học đại học thời tôi muốn vào đại học sư phạm phải có chứng chỉ
dự bị, đậu được chứng chỉ này đối với tôi thật sự là mệt, vì vậy tôi
tìm một cô bạn trong lớp SPCN chăm học để cùng học cùng dò bài cho
nhau, nên hai chúng tôi lê lết khắp hành lang các giảng đường của
Đại học Khoa học Saigon đến nỗi quí vị giáo sư biết mặt, hai chúng
tôi vừa học vừa ăn quà vặt. Một hôm có thầy cô đi ngang qua thấy hai
chúng tôi đang ăn ổi và củ sắn (củ đậu), thầy quở: “Con gái gì mà ăn
vặt quá vậy!”; chúng tôi thưa lại: “Thưa thầy cô, ông bà ta nói ăn
học mà”. Thầy lại bảo: “Khi vào vấn đáp cũng trà lời trơn tru như
vậy nghe!”. Chúng tôi chỉ còn được một từ: “Dạ”. Và thật may mắn năm
đó chúng tôi lấy được chứng chỉ dự bị SPCN (thí sinh trên 1.000 mà
đậu khoảng 170). Cũng may sau đó tôi đậu ngay vào ĐHSP SG. Chuyện
thi cử hồi đó vất vả ,nhưng cũng như thầy Đức Nhuận viết: học sinh
tỉnh lẻ không bao giờ bỏ qua mùa hè vui chơi thơ mộng, tôi mượn mấy
câu thơ (xin lỗi tôi quên tên tác giả) để nói giùm tâm trạng của
mình thời đó:
Sung sướng quá giờ cuối cùng đã hết
Đàn chim non hớn hở rủ nhau về
Chín mươi ngày nhảy nhót ở miền quê
Ôi tất cả mùa Xuân trong mùa Hạ
Một nét mặt trăm tiếng cười rộn rã
Lời trên môi chen chúc nối nghìn câu
Chờ đêm nay sáng sớm bước lên tàu
Ăn chẳng được lòng nôn nao khó ngủ
Trong khoảnh khắc sách bài là giấy cũ
Nhớ làm chi thầy mẹ đợi em trông
Trên đường làng huyết phượng nở thành bông
Và vườn rộng nhiều trái cây ngon ngọt
..............
Hồi đó tôi không luyện thi hay học thêm ở trung tâm hay trường nào
cả ,chỉ ôn luyện ở nhà, nên cả mùa hè được vui chơi thỏa thích.
HOÀNG THỊ CẨM THẠCH
(TP.HCM 7-7-2012)
|
|