|
Hè cuối!!!!!
* Tùy bút
Thế là một mùa hè nữa lại đi qua! Tôi nhớ lại
lúc nhỏ, lúc đó Út mình bé tí teo nên gia đình gọi cái tên rất đặc
biệt là “chí mén” cái tuổi mà người ta thường gọi là tuổi ô mai, cắp
sách đến trường eo ơi mùa hè đến thật thú vị làm sao. Út cùng cả bọn
(Hiếu Huỳnh – Ứng – Khánh Vân – Sương – Tịch – Thanh Sơn – Thanh Hữu
– Minh Nguyệt…) leo lên Núi Đất trốn tìm, ăn xoài… tận hưởng tất cả
hương vị của mùa hè, nghe sao vui thật là vui, không bút mực nào tả
cho hết. Thế rồi tiếp tục hai năm sau, Út ra trường làm nghề dạy
học, từng trường Út đến, Út vẫn được hưởng những cái hè cuối năm,
nhưng không tài nào giống như mười lăm năm trước trong cái vô tư của
tuổi học trò, mà bao lo toan chất chồng, những suy tư, từng ngày
từng ngày hình như có một cái gì đó làm tôi trăn trở trong cái tuổi
học trò hiện nay.
Và rồi cái hè năm nay lại đến, tôi lại suy tư
nhiều hơn!!!!!! Có lẽ vì tôi sắp xa trường, xa cái nơi mà tôi từng
gắn bó trong suốt nửa cuộc đời. Những cánh phượng rơi lả tả trong
sân trường làm cho lòng tôi se thắt lại. Thật sự mới hay mình sắp
phải xa trường, bỏ lại đây bao nhiêu kỷ niệm vui buồn của một thời
làm cô giáo, vui thật vui, nhưng buồn cũng rất nhiều cái buồn mà
những ai đứng trong nghề này cũng từng trải qua.
Giọt mưa lất phất làm tôi càng nhớ nhiều hơn, nhớ những kỷ niệm của
thời là học trò, đi trong mưa buồn vui lẫn lộn, càng nhớ nhiều hơn
trong thời dạy học, những lúc cùng học sinh lao động trồng cây, thầy
trò ướt loi ngoi mà vẫn cười, những nụ cười thật ngây thơ mà tôi
không bao giờ để phai trong trí nhớ.
Nguồn ảnh minh họa: Internet. Thanks.
Rồi hôm nay!!!!!!!
Hai tiếng “về hưu” nghe sao buồn quá! Sáng nay ngày thứ Hai 12 tháng
8 năm 2013 là ngày tựu trường, bước vào tuần lễ thứ nhất của năm
học. Tôi ngồi ở nhà, không đến trường nghe tiếng trống trường mà tim
mình ngổn ngang, ngồi đây lật từng trang sách, quyển sách toán thân
quen ngày nào, những dòng chữ đi qua, chiếc cặp đi dạy nằm yên trên
bàn, những cây viết đỏ xanh, làm mắt tôi cay cay. Chợt cánh phượng
nào ép trong trang sách ngày xưa hiện ra trước mắt, tôi cảm thấy
chạnh lòng thở dài “thật sự mình đã xa trường, vì năm nay là Hè
Cuối”.
Những ngày tháng đong đưa
Của ngày xưa thương mến
Giờ thật sự chia tay
Thương làm sao chiếc lá
Rơi rụng dưới sân trường
Tiếc làm sao cánh phượng
Rơi lả tả trong sân
Có những lúc phân vân
Xin thời gian ngừng lại
Để tôi được đến trường
Cùng ngày tháng thân thương
Cùng những người yêu mến
Cùng bàn ghế thân quen
Cùng cỏ cây ngây dại
Nhưng ! thời gian vẫn trôi
Êm êm như dòng suối
Thật sự đã đến lúc
Và tôi phải ra đi!!!!!!!!
KIẾN CHÍN – ÚT QUYÊN
(Cần Giuộc 12-8-2013)
|
|