thkt thư quán

 

 

 

 

 

 

TẢN MẠN

 

Nhắc lại & tìm nhau

 

Một chút nắng cho đời thêm sáng
Một chút sương cho mát lại cõi lòng
Một chút tình cho sỏi đá đơm bông
Một chút nhạc cho hồn thơ bay bổng
Một chút dịu dàng cho tôi dệt mộng…

(LT)

Ngày và đêm, những năm tháng trôi qua. Chuyện xưa, người cũ… vẫn rõ nét trong trí, giống như quyển tập đầy chữ viết cùng những hình ảnh được lần giở ra. Những nét chấm phá - hiện tại – quá khứ là những màu sắc đẹp trên bức tranh cuộc đời. Tất cả dù buồn hay vui - Tất cả chỉ là những giọt nước trong vắt như pha lê hay là những tiếng giòn giã của miếng thủy tinh bị vỡ vụn.


Nhắc lại một chút, như nhen một đốm lửa. Như tự đốt ngọn pháo bông đầy màu sắc nở bung giữa trời đêm. Như cất tiếng gọi thầm nơi quả tim xôn xao tên của một người. Như một chút biếc trên những chồi cây sau mùa đông dài dằng dặc. Như tiếng một con chim nhỏ vui mừng nhìn thấy ánh mặt trời trở lại trên cành lá non…


Bốn mươi năm. Con đường xa ngái với bao nhiêu biến động khôn lường. Không có cuộc đời nào chỉ giòn giã nụ cười. Trải qua bao nhiêu năm tháng, đủ thứ lận đận thăng trầm và trùng trùng phiền muộn lo toan khốn đốn, chúng ta vẫn còn tìm nhau để gặp lại nhau…


Còn sánh vai với nhau. Còn yêu thương nhau. Còn cằn nhằn nhau. Còn được nhắc lại những kỷ niệm với nhau. Còn được thêm với nhau những người bạn mới. Còn được thật thà tỏ bày và thông cảm với nhau đủ thứ chuyện. Còn được đỡ đần an ủi nhau. Còn được trửng giỡn chọc ghẹo nhau như trẻ thơ…


Những điều này không phải là hạnh phúc sao? Hạnh phúc có thật - sờ được, đụng được, như mới đây, tôi vừa nhận được bài thơ từ người bạn cũ:

 



Một loài mây


Trên bình nguyên hai mùa mưa nắng
Mây thắm hồng khi trời hửng sáng
Và vương vương một thoáng buổi hoàng hôn
Nối tiếp sông xa
Biển lộng sóng dồn
Vẫn vời vợi tươi màu rực rỡ
Dẫu gió mưa có làm mây vụn vỡ
Vẫn bàng bạc trong lòng những áng thơ vui
Như chuyện tình muôn thuở tinh khôi
Làm đẹp cuộc đời
Làm ngời vũ trụ
Mây thoắt biến nhưng một đời vĩnh cửu
Dù hợp tan
Vẫn chắp cánh bay cao…
Mây sẽ hồng tươi mãi đến nghìn sau

 

. nguyễn thị vânhồng

(Hầm Nắng, Michigan 26-9-2010)


 

 


Copyright © 2010 Trung hoc Kien Tuong Homepage