|
Ngô Bắp Tân truyện
* tạp văn


Nguyễn mỗ vì sinh kế lặn lội đến xứ người làm thuê. Một tối nọ, nhớ
nhà, bèn bắc ghế đẩu ra trước cửa, day mặt về phương Nam uống
Hennessy - tửu giải khuây. Nguyễn trước cũng được cha mẹ cho đèn
sách rồi tú tài, làm ông đồ tân thời một thuở. Do vậy Nguyễn cũng
biết nhâm độn (xin chớ hiểu lầm là cái khả năng nhìn quý bà là biết có độn
không?!), cũng biết xem tử vi, chiêm tinh, nói chung... đủ thứ hằm
bà lằng xí cấu.
Tài trí so với Gia Cát tuy không hơn mà chắc cũng không thua.
Đang khề khà mấy cốc, vỗ đùi ngâm: Nam vô tửu... Chợt nhìn về phương
Nam thấy quầng sáng hội tụ, bèn cười kha khả: "Đúng là đât Long An
rồi...". Phu nhân khẽ khàng hỏi: "Điều gì vui chăng, tướng công?"
Nguyễn đáp: "Có quý tướng hạ sinh... nên một vùng rực rỡ như là pháo
bông nổ..." Vừa lúc đó tì nữ bưng ra một đĩa bắp nướng thoa mỡ bóng
lưỡng môi cong, mời đại nhân nhâm nhi.
Ngẫu hứng, Nguyễn mỗ liền quăng dép xin keo,
chiếc úp chiếc ngửa rõ ràng. Nguyễn Mỗ vỗ tay cười mà nói: "Đúng là
tin vui. Lại thêm con tì nữ mời bắp, chắc là Ngô Đại huynh ở đất Tân
An nước Việt đã có cháu nội rồi đó, phu nhân ạ". Nguyễn phu nhân
liêc xéo: "Ông chỉ khéo mò". Nguyễn mỗ đáp: "Phu nhân không tin để
tôi xem sách thánh hiền sẽ rõ". Bèn mở máy còm-pú-tờ, xem hết Đại
học, Luận ngữ... đều không thấy gì; mãi đến trang Trung học Kiến
Tường thấy báo tin nhà họ Ngô (ứng với đĩa bắp nướng) có cháu nội
mới sinh.
Khoái quá, trước tin vui của gia đình bạn hiền, Nguyễn mỗ bèn "dớt"
thêm mấy cốc nữa, cốc cho Nguyễn, cốc cho Ngô, xỉn, bèn ngã ngửa ra
ghế ngủ vùi. Sáng quên thức dậy đi làm, phu nhân cằn nhằn mấy bữa.
(Trích sách "Truyện hồi xưa", trang 116, từ
dòng thứ 4 trở đi. Không thấy tên nhà xuất bản.)
nh.Seattle
(Washington 16-10-2010)
|
|