Thơ "Baku" của dòng họ nhà Kiến
Thầy
Đỗ Ngọc Trang có ý định phát động phong trào làm thơ Haiku (hài-kư)
trong Gia đình THKT. Nhưng cái loại thơ Thiền xứ Phù Tang này dù rất
thâm hậu, mà coi mòi khó nhá quá, nhất là với bà con mình đang ham
"tám", ham vui nổ trời.
Vì
thế, thầy Ngô Bảo Toàn bèn bày ra loại thơ "tam ngôn", mỗi câu chỉ 3
chữ mà thôi. Thầy Đỗ Hiền triết "bực mình" bèn gọi đó là thơ "Baku".
Ai dè, loại thơ này được Gia đình bà Tám Tàng ủng hộ rân trời. Cũng
hỗng có gì phải ngạc nhiên, vì có tới "ba" sướng hơn là chỉ có
"hai"!
Thây
Ngô phát pháo: "Tự thấy mình chưa nướng hay luộc đủ độ chín
muồi cho thể loại thơ Thiền, Ngô Vàng xin trinh làng một thể loại
thơ mới: Tam ngôn thất cú. Kính mời quí vị thưởng thức để cùng
nhau... bực mình. Nếu quí vị thấy là lạ hoặc hay hay, xin mời hưởng
ứng hén!"
1.
Sáng sớm ra
Hóng chuyện người
Trưa về nhà
Tám hàng xóm
Chiều xuống thấp
Mặt... ô van,
Ôi! đời khổ
2.
Thư đã send
Thưa cùng ai.
Ngày lại ngày
Mắt mòn trông
Tăm cá bặt!
Do người quên?
Hay bực mình?
ngô bảo toàn (tân an)
Tuy
"bực mình" vì thương cho số phận long đong của thơ Haiku, thầy Đỗ
Hiền triết cũng đã trở giò gỡ gạc thả chất Thiền vào dòng thơ "Baku":
1.
Sáng gom lá
Trưa nhả tơ
Chiều kén mộng
2.
Nhạn đưa thư
Người đã nhận
Tâm nở hoa
đỗ ngọc trang (elk grove)
Chẳng biết có phải "bánh ú đi, bánh ít lại" muốn trả ơn thầy Ngô đã
nhiệt tình động viên mình khi vào ca mổ quan trọng vừa rồi, bạn
Nguyễn Thị Quyến đã "nịnh" lộ liễu:
Kính thưa thầy!
em không biết
phải nói gì?
nếu bảo ghi
em xin viết
Ngô Bảo Toàn
thế mà hay
nếu hôm nay
không có thầy
cuộc đời này
buồn lắm đấy
thôi thầy nhé
cố gắng lên
hết chuyện rồi!
nguyễn thị quyến (mộc hóa)
Thầy
Nguyễn Đức Nhuận từ phương xa ngồi cạp bắp nướng "nhẩm xà" (uống
trà) Tàu cũng không để ông bạn họ Ngô của mình phải quê độ:
1. Sáng ra đồng
ngắm trời trong
trưa về nhà
bên bụi lá
chiều xuống thấp
ra sân sau
Ôi dào!
2. Thư replied
nhắn cùng ai
đời bao dài
sao chờ mãi?
hoài!!!!
nh.seattle
Thấy
thiên hạ vui quá, Kiến Đen sợ bị "lãng quên" bèn la lên:
Má ơi má
Ba ơi ba
Thầy con biểu
Ăn bắp vàng
Chắc cái bụng
Ít tốn tiền
Ngô nướng luộc
Bảo nhau ăn
Toàn hàng xịn....
kiến đen (tp.hcm)
Rồi
chợt ngó thấy bạn Nguyễn Thị Vân Hồng đang bị bạn Kiến Chín Nguyễn
Thị Kim Quyên "nhỏ to" chuyện gì mà Mây Hồng nhà ta lập tức xổ ra
ngôn từ ướp đẫm mùi hương hoa nhang đèn, Kiến Đen cảm thán:
Michigan
Thu trở nâu
Quán cơm chay
kéo thêm ghế
Hàng beefsteak
ế một đĩa
Tiệm nhang đèn
mừng khách mới
Quầy mỹ phẩm
vắng khách quen
Cõi Hầm Nắng
ngát hương trầm
Dáng Mây Hồng
ngồi lốc cốc...
kiến đen (tp.hcm)
Sau
đó, bạn Kim Quyên đã lôi mõ ra gõ bài kệ "Baku" của mình:
Chưa hết chuyện
Tới Út Quyên
Nói huyên thuyên
Nghe sẽ ghiền
Ăn liên miên
Bắp Ngô chiên
Hỗng tốn tiền!
He he he!!!
Đen như Kiến
Xem thì chiến
Nhưng rất phiền
Tám liền liền
Thật là siêng
Hic hic hic!!!
Nhớ triền miên
Về đất Kiến
Lòng xao xuyến
Đến phát điên
Hí hí hí!!!
Thật có duyên
Một lời nguyện
Cầu Võ kiến
Sống triền miên
Tâm an thiền
Vui vĩnh viễn
Khà khà khà!!!
Xin lên tiếng
Chúc Bùi Kiến
Khỏe như tiên
Trong hiện tiền
Nhiều thăng tiến
Ha ha ha!!!
Một lời nguyện
Cho Đỗ Kiến
Tâm hoa liên
Khởi liền liền
Thật linh thiêng
Muôn vạn biến!
nguyễn thị kim quyên (cần giuộc)
Nhưng có thể nói là nội công "tám" thâm hậu nhất vẫn không ai qua
được thầy Ngô Vàng nhà mình, người đã cưu mang 9 giờ 10 phút để
"tòi" (ngôn ngữ thầy Đỗ Xanh) ra cái thể thơ "Baku":
Cốc cốc cốc
Ai gõ cửa?
Đỗ Xanh đây!
Xem Haiku?
Chỉ một thôi:
Tâm hoa nở.
Xin mời vào
Ngồi ghế Thiền
Cốc cốc cốc
Ai gõ cửa?
Nguyên soái Ngô!
Xem lệnh bài?
Thunder đây.
Xin đứng lại
Cầm Tầm sét.
Cốc cốc cốc
Ai gọi đó?
Bùi lão gia!
Xin xem thơ?
"Vẫn yêu em".
Xin mời vào
Ghế Hoài niệm.
Cốc cốc cốc
Ai gọi đó?
Nguyễn.Seattle!
Cho coi cẳng
Khoái "đá" đây!
Sao không short?
Mình thầy cũ
Phải chỉn chu.
Xin mời vào
Ghế Lương sư.
Cốc cốc cốc
Ai gọi đó?
T. Colo!
Cho coi cạc
In-tờ-nét.
Tài tìm chọn
Rồi chia sẻ
Xin mời vào
Ghế Thủ thư.
Cốc cốc cốc
Ai gọi đó?
Nhãn Viễn Tây
Cho coi mông
Chai yên ngựa
Thú la cà
Tìm tòi Net
Xin mời vào
Ghế Sưu tầm.
Cốc cốc cốc
Ai gọi đó?
Phạm Chuột Túi
Cho coi bụng
Số và chữ.
Cho xem trán
Ôi, sa mạc
Khoái ngao du
Xin mời vào
Ghế Tua-gai (tour-guide).
Cốc cốc cốc
Ai gọi đó?
Hòa ghi-ta
Cho nghe đàn
Tình tính tang
Tay tài hoa
Xin mời vào
Ghế Rì-lắc (relax).
Cốc cốc cốc
Ai gọi đó?
Mây Đỏ đây!
Cho xem tranh?
"Bức ngưu đấu"
Vẽ đầy đủ.
Xin mời vào
Ngồi ghế Họa.
Cốc cốc cốc.
Ai gọi đó?
Dạ, Kiến Đen!
Cho xem tu?
Tu ngọ ngoạy.
Cũng hơi... ớn!
Xin mời vào
Ghế Bình loạn.
Cốc cốc cốc
Ai gọi đó?
Út Chín Quyên.
Xướng Hồi hướng?
.."Ta bà ha".
Xin mời vào
Bục Em-xi (MC).
Cốc cốc cốc
Ai gọi đó?
Thầy trò cũ
Trường trung học
Kiến Tường xưa.
A, hoan hô.
Ô, vui quá.
Trân trọng mời
Vào tất cả
Cùng chung vui...
ngô bảo toàn (tân an)
Bạn
Nguyễn Thị Quyến đọc xong bài Ai gõ cửa của thầy Ngô đâm ra
ấm ức chạy ra sông Vàm Cỏ Tây gieo mình xuống... uống một ngụm nước
cho cái cục nghẹn, cục tức nó trôi tuột xuống bụng rồi lội lên bờ
đâm... thơ khiếu nại:
Cốc cốc cốc,
ai gõ cửa?
Hoàng Lệ đây,
em mong thầy
ra mở cửa
ai cũng được
thầy mời vào
riêng em sao
không thấy vậy
thôi đi nhé!
tự rút lui
cửa đóng rồi
Uyên tạm biệt,
bởi thua thiệt
em gánh luôn,
rất là buồn
con gà gáy
chút xíu nữa
vào được rồi
thôi cho Uyên
người dự thính,
không được chấp
Hoàng Lệ Uyên,
ai thấy phiền
xin ghi tiếp....
nguyễn thị quyến (mộc hóa)
Ôi tình nghĩa thầy trò Ngô Vàng - Kiến Đen nó
bao la bát ngát tới mức "cục muối chia đôi, cục đường lủm hết". Thầy
Ngô bán cái cái vụ chị Quyến cho Kiến Đen tự xử. Sau khi nắm được ý
thầy, Kiến Đen đành phải è lưng cõng giùm người ta một hột bắp:
Quên thì sót
Méc thì thêm
Chớ bực mình
Đang rặn thơ
Khang Khang ré
Khoái được bú
Sữa ông nội
Pha rất ngon
Ông cho bú
Bà nội khen...
kiến đen (tphcm)
|