thkt thư quán

 

 

 

 

 

 

Tản mạn nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 đầu tiên của Gia đình THKT

 

Chúng ta thường nghe tục ngữ có câu: “Âm thủy tư nguyên” - uống nước nhớ nguồn, ý câu muốn nhắc nhở chúng ta ăn quả nhớ kẻ trồng cây, uống nước phải nhớ người đào giếng! Thật vậy, chúng ta có được như ngày hôm nay, thứ nhất là nhờ công ơn của Cha Mẹ đã tạo cho chúng ta nên vóc nên hình, cho chúng ta một dáng dấp con người trong cuộc đời; thứ hai Thầy Cô đã cho chúng ta cã một vùng trời kiến thức, chỗ đứng hiện tại của chúng ta trong xã hội hôm nay chính là công lao của những người Thầy, những người Cô đã dày công dạy dỗ cho chúng ta. Bài đạo đức đầu tiên, mà Thầy Cô đã dạy, giúp chúng ta vững bước trên cuộc đời và thành công như ngày hôm nay.

 

                        Công ơn ấy sánh như trời biển

                     Cao ngút ngàn và tựa đáy sông sâu


            Là một học sinh, chúng ta không thể nào quên truyền thống “Tôn sư trọng đạo” mà đã nghìn năm ông cha ta truyền dạy.

 

            Tục ngữ có câu “Không thầy đố mày làm nên”.

 

Thật vậy! không có Cha Mẹ, không có Thầy Cô làm sao chúng ta  được như ngày hôm nay. Chính Cha Mẹ đã cho ta cuộc sống, và Thầy Cô cho ta kiến thức, đã chắp cánh cho chúng ta những ước mơ, và những ước mơ đó có thật sự bay cao hay không là do ý chí ở mỗi chúng ta. Thầy Cô đã cung cấp hành trang kiến thức, cho chúng ta bước vào đời, và giúp chúng ta thành công trên con đường học vấn. Cha Mẹ, Thầy cô ví như con thuyền đưa chúng ta đến một thế giới có muôn vì sao lạ, nơi ấy dạy cho chúng ta những điều hay lẽ phải, một kiến thức vững vàng, một công nghệ tinh vi, giúp con người đại tân tiến như hôm nay. Thế rồi thời gian trôi nhanh, ngày lại ngày… trôi qua… tóc Thầy đã điểm sương vì bụi phấn, mắt đã mờ da đã nhăn, theo từng bài giảng. Thế rồi! sau khi chúng ta rời khỏi ghế nhà trường, thật sự đi vào đời, cuộc đời có muôn biến vạn hóa, kẻ được người thua, kẻ mất người còn, như chúng ta hôm nay có mấy ai còn nhớ về Thầy Cô giáo cũ của mình? Có ai lần tìm về lớp cũ trường xưa để thăm lại những người Thầy đã từng dạy dỗ, đã từng hy sinh đã bỏ ra biết bao nhiêu tâm huyết giúp chúng ta trở thành người hữu ích cho xã hội?

 

                      Ai sẽ nhớ những người xưa dạy dỗ

                            Cho ta, công thành, danh toại hôm nay

                     Và những ai? sẽ biết được ơn Thầy

                      Luôn dạy dỗ dắt dìu trong thương mến!

 

 

Nhớ lại ngày xưa, khi còn bé, tôi là một học trò được Thầy Cô rất thương mến dạy dỗ nên người và tôi còn được đóng một vai trò người lữ khách được ông lái đò đưa qua sông, đến bờ, đến bến, nhưng người lái đò không cần lữ khách quay lại trả ơn, cứ như thế tôi vẫn cứ ung dung đi trên con đường, mà tôi đã đi suốt ngần ấy năm, dửng dưng không hiểu rằng ở một nơi nào đó có những tấm lòng, những tình thương cao quý đang chờ đợi dẫu biết rằng chỉ là một lời thăm hỏi!!! Và ngày nay, cũng bởi lẽ cái quy luật tuần hoàn, tôi trở lại đóng vai trò một ông lái đò, tiếp tục đưa khách sang sông, nhưng lại rất mong những người khách, mà tôi đã đưa sang sông hãy quay trở về bến cũ, vì:

 

                              Mỗi năm chỉ có một ngày,

                         Thầy ơi con nhớ, những lời Thầy trao

                             Mong rằng trời sáng mau mau

                         Để con dâng đóa hoa sen cho Thầy   

 

Vâng! Đó là ngày 20 tháng 11 hàng năm, là ngày lễ truyền thống và cũng là một ngày rất vui trong đời của các Thầy Cô giáo được quây quần cùng với những học trò đáng yêu của mình. Và cũng trong ngày ấy, tôi muốn các học sinh phải cảm nhận được cái tình, cái nghĩa của Thầy Cô, cho chúng có được ngày hôm nay, và cũng để giúp học sinh hiểu ra rằng chúng còn có những người cha, người mẹ  thứ hai luôn luôn thương yêu và dạy dỗ chúng và chúng phải biết bày tỏ lòng kính trọng biết ơn, không phải như tôi ngày xưa vô tình không hiểu, và thật sự không hiểu!!!!

 

Nên hôm nay trong ngày 20 tháng 11, mặc dù chúng em ở rất xa đối với Thầy Cô  nhưng chúng em xin mượn trang Web này để đến gần với Thầy Cô hơn, để nói lên tấm lòng thương yêu vô bờ bến, mà một khoảng thời gian rất xa, chúng em không liên lạc được và xin dâng lên Thầy Cô những đóa sen tươi thắm và trân trọng kính chúc Thầy Cô một ngày Tết Nhà giáo thật vui vẻ và luôn nhớ về Trung học Kiến Tường có những học trò thân thương luôn muốn làm người lữ khách quay trở về bến cũ đò xưa.

 

NGUYỄN THỊ KIM QUYÊN

(Cần Giuộc 20-11-2010)

 

 
 


Copyright © 2010 Trung hoc Kien Tuong Homepage