thkt thư quán

 

 

 

 

 

 

Tổng kết hội thi ca dao cải biên THKT tháng 12-2010

 

 

Đỗ Xanh tôi mở đầu hội thi bằng lời nhận xét của cụ Nguyễn Văn Vĩnh về tật An Nam ta cái gì cũng hì. Tức thì em Nguyễn Văn Nhân, Mát-sa-chu-sét, cảm khái, “Em nhớ đây là đề tài bài thuyết trình của em thời học trò”. Chúng ta vốn vậy, trong vô thức, luôn có một mối vấn vương dĩ vãng nơi THKT.

 

Ca dao cải biên được ngồi ghế chủ tọa trên văn đàn THKT, đến giữa tháng 12, thì bị gã “cố nhân” đẩy ra chiếm chỗ. Tuy nhiên ông coi từ đường, theo thủ tục hành chánh, vẫn đợi đến cuối tháng mới cho kết sổ.

 

Nguồn: Internet.

 

Hội thơ được năm môn phái đăng ký tham dự. Phái lãng mạn có ngài họ Bùi, tức TT Sàigòn. Phái bảo vệ hạnh phúc gia đình có Nguyễn Thị Quyến. Phái Đạo Nổ có ngài Ngô Vàng. Phái tiểu đệ của ma có Kiến Đen. Nhóm vọng cố nhân có Nguyễn Thị Kim Sang. Còn Đỗ Xanh tôi là cò mồi nên không tính.

 

Chủ đề của hội thi ca dao cải biên là châm biếm một cái gì gì đó (có ca dao làm mẫu). Thật khôi hài, khách giang hồ lại mượn chỗ để trút nỗi niềm chua cay của mình. Họ tuôn ra những tiếng nỉ non não ruột:

(xin mở ngoặc, những khổ nhân này còn nghiêm mặt nói rằng đây tâm sự thật chứ không phải đùa)

 

Thương em đút... cẳng qua rào,
Giật mình chó sủa, gai quào... tuột da!

(Ngô Vàng )

 

Tuy biết đây là sự thật, nhưng tôi vẫn nghĩ có lẽ chỉ xước da thì đúng hơn là tuột hết cả da như lột cẳng ếch.

 

Lương hưu trao hết cho em
Tiền đâu mà dám lem nhem bên ngoài
Chồng em, một tấm hình hài
40 năm đó, em xài tả tơi!
(TT Sàigòn)

 

Khi đã là vợ chồng rồi thì thơ tình là như vậy. Kẻ vô minh thường hiểu sai là tiền mất tật mang. 

 

Lớp năm gọi tên
Lớp sáu gửi thư
Lớp mười nhờ thầy!
Ước chi làm quen được nàng,
Ngôi hậu anh giữ cho nàng sắm vai.

(Kim Sang)

 

Té ra có người mới lớp năm đã biết yêu. Lớp sáu biết viết thư tình. Lớp bảy, lớp tám, lớp chín không thấy nhắc đến. Việc gì đã xảy ra. Có lẽ lá thư dài quá lại đầy lỗi chính tả nên phải mất 3 năm mới đọc xong. Đến lớp mười nhờ ông thầy giúp đỡ làm quen. Ông thầy nào đó, bật mí rồi, xin ra mặt đi nhe.

 

Những thi nhân khác, làm thơ với hảo ý giúp vui bà con. Đỗ Xanh tôi hết lòng cảm tạ. Tuy nhiên, dù các quan không biểu lộ ruột gan, nhưng người xưa đã nói văn tức là người, rốt cuộc tính tình tác giả cũng lộ ra qua chữ nghĩa. Chẳng cần đoán già đoán non, ai cũng biết đây là thơ khẩu khí của ông “đạo nổ” Ngô Vàng.

 

Hôm qua tát nước đầu làng,
Bỏ quên "lựu đạn" trên cành... hoa sen,

 

Nếu biết rằng em đã lấy chồng,
Anh về pháo đội mượn cà nông.


Còn đây là lối chọc quê thầy cô theo kiểu học trò viết lén lên bảng. Thầy cô nào càng tỏ vẻ đau đớn khi sụp bẫy thì học trò càng khoái. Những trò đắc thắng sẽ ôm nhau cười sằng sặc chảy nước mắt nước mũi.

 

Hỏi rằng trái bắp có to

Thầy Ngô lại bảo hỏi cô láng giềng!

 

[Thầy Hòa, Thầy Tính, Thầy Nhuận, Thầy Trang]

Bốn ông ôm bốn cột đình

Lấm la lấm lét như rình cái chi?

 

Thông thường thơ chọc ghẹo thầy cô không có tên tác giả, nhưng ai cũng biết đó là thơ của Kiến Đen.

 

Nguồn: Internet

 

Thưa toàn bang, duyệt tới duyệt lui, Đỗ Xanh tôi chọn được hai câu vào chung kết. Xin trình làng:

 

1.   Mùa đông lạnh thấu tim lòng
Mua mền về đắp chứ mượn chồng không cho.

(Nguyễn Thị Quyến - nhóm bảo vệ hạnh phúc gia đình)

 

2.  Trăng treo trên nóc chuồng bò,
Đêm nay anh muốn... hẹn hò cùng em.

Trăng treo trên nóc chuồng heo,
Anh hô một tiếng, em... theo anh liền.

(Ngô Vàng – nhóm Đạo Nổ)

 

Như quí quan viên đã thấy, một bên diễn tả sức hút của trai gái, một bên nói về sức keo dính của vợ chồng. Trong con mắt của trai gái, họ chỉ thấy nhau, heo bò dù có làm gì họ vẫn thấy thơ mộng. Cũng vào thời trai gái, theo luật đương yêu, anh con trai luôn luôn chủ động. Ngược lại khi đã là vợ chồng, theo luật yêu đương, người vợ thường chủ động.

 

Để chấm điểm hai câu ca dao trên, Đỗ Xanh tôi phải tạm thời ngừng cơn mơ, để bước vào cõi thực tại. Hỡi những đức ông chồng của THKT. Phải chăng tuổi các vị đều đã vượt trên 5 “bó”. Phải chăng hình hài quí vị bây giờ là như vầy:

 

Chồng em, một tấm hình hài
40 năm đó, em xài tả tơi!

 

Nếu đúng là rách tả tơi như vậy thì có ai ngu gì mượn các vị làm mền ấm. Ấy thế mà có người lạc quan lộ liễu rao mõ không cho mượn chồng. Sự ngây thơ này không khiến người ta ôm bụng cười thì thế nào mới gọi là khôi hài. Châm biếm quá chứ lỵ. Căn cứ vào bằng chứng đó, Đỗ Xanh tôi tuyên bố:

 

Giải nhất Hội thi ca dao cải biên trong tháng 12 năm 2010 về tay bạn Nguyễn Thị Quyến với bài ca dao không cho mượn chồng.

 

Xin nói thêm, DNNP chỉ phụ trách cuộc thi mà thôi. Phần thưởng là do THKT chi phát.

 

Đỗ Xanh hy vọng được hầu quí quan và bà con toàn bang vào dịp khác, cũng trên văn đàn này. Xin chào.

 

ĐỖ NGỌC TRANG

(Elk Grove 28-12-2010)


 

Các bài tham gia Hội thi ca dao cải biên THKT tháng 12-2010.

 


● Sau khi quẳng hai chiếc dép xin keo, Kiến Đen được tiền nhân THKT mách bảo: Phần thưởng cho giải nhất cuộc hội thi ca dao cải biên THKT 12-2010 có hai tùy chọn:

 

1. Người đoạt giải sẽ ôm hôn từng thành viên THKT hiện có tên trên bảng sĩ số. (Hôn kiểu gì thì do hai bên tự thỏa thuận. Cũng có thể quy đổi cái hôn ra hiện vật hay hiện kim).

 

2. Ai chấm giải thì người đó tự xin tiền phu nhân mà trả thưởng. (Quy chế này giúp nâng cao tinh thần trách nhiệm, không thể chấm ầu ơ ví dầu... Hơn nữa, theo thông lệ quốc tế, từ cổ chí kim, các quan chánh chủ khảo luôn dập dìu kẻ đến người đi ở cửa hậu! Ngắt ra một tẻo để làm phần thưởng, xét thấy cũng chẳng tới nỗi đau đớn gì lắm!)

 

Tùy chọn phụ: Áp dụng cả hai tùy chọn 1 và 2.

 

Người giữ Từ đường THKT kiêm Chánh-xủ-quẻ (người không được trao giải kỳ này):

KIẾN ĐEN

 


THƯ KHIẾU NẠI

Tôi tên Nguyễn Thị Quyến trước là nữ sinh của trường THKT biệt danh Hoàng Sầu nữ nay làm đơn này khiếu nại một việc như sau:
Theo quyết định cực kỳ sáng suốt và công bằng của Chánh chủ khảo Đỗ Xanh, tôi có được giải thưởng của Hội thi ca dao cải biên THKT tháng 12-2010. Ngày hôm nay lòng vui như mở hội, bạn bè khắp năm châu bốn bể mail về chúc mừng, tôi tưởng cơn đau mình đã chấm dứt từ đó, nào ngờ gặp ông Chánh “xủ quẻ” ban hành sắc lệnh “00 thấy” rút phần thưởng lại, còn bắt phải hôn mọi người có tên trên bảng sĩ số, té ra là bị phạt hay sao? Cơn bịnh tôi nay thêm trầm trọng vì câu phán của thí sinh “00 biết”, khi anh ta không đoạt giải. Chẳng qua trong cái rủi của tôi có cái may thì hãy xử theo luật công bằng vì đây là cuộc thi mà Chánh giám khảo đã quyết thì chúng ta phải chấp hành thôi, đừng chiếu theo sắc lệnh “00 có” thì buồn lắm. Còn muốn người đoạt giải “chung chi” thì trước hết phải thi hành đúng theo điêu luật của Chánh chủ khảo đưa ra chứ
Trước khi dứt lời, Quyến tôi xin đề nghị thầy Đỗ Xanh ra quyết định cho người được giải vui vẻ chứ Chánh “xủ quẻ” không công bằng, còn bắt người thắng cuộc hôn tá lả bằng không thì phải trả theo hiện kim hay hiện vật có phải là bất công lắm không? (Xin nói nhỏ với quan Chánh chủ khảo là Quyến tôi rất biết điều, sẽ có mặt ở cửa hậu nhà quan.)
Nay kính đơn.

Nguyễn Thị Quyến

Giải nhất Hội thi ca dao cải biên THKT tháng 12-2010.

 


 

BAN KHEN:

 

Tưởng ai, té ra Hoàng Sầu nữ là bé Nguyễn Thị Quyến. Bây giờ giám khảo mới biết, chứng tỏ giải chấm rất khách quan.
Xưa nay theo thông lệ, ban giám khảo xin gửi nữ Hoàng bản ban khen:
Tới Hết Không Thả
Chiếu theo bản giao kèo giữa DNNP và Website THKT, phía THKT phải cung cấp khung hình để lộng bản ban khen. Khung hình phải màu mè cho xứng với tài của người đoạt giải. Nay phán.

Đỗ Xanh

Chánh chủ khảo

 


Tuân lệnh! Yes, Sir! Oui monsieur!

Kiến Đen

Chánh xủ-quẻ

 


 


 

VĂN BẢN ĐỀ XUẤT:

 

Trưa nay, văn phòng phụ trách khiếu kiện của ngài Bao cong cong có chuyển xuống cho Ngô Nguyên soái tôi một lá đơn khiếu kiện của cô Nguyễn Thị Quyến [có biệt danh là Hoàng Sầu Nữ thời còn là học trò của THKT].
Bổn soái tôi có xem qua kỹ lưỡng đơn khiếu kiện này. Sau khi điều tra và nhận định khách quan, bổn soái tôi khẩn cấp kính trình lên ngài Bao cong cong ra quyền quyết định phán xử .
Về mặt cảm tính cá nhân, bổn soái tôi nhận thấy có những điều như sau:
1- Thầy Chánh chủ khảo cuộc thi thật công bằng trong việc chấm giải, bởi vi ngài đã cẩn thận cân, đếm chính xác. Lần, mò từng "cm" mọi mặt của… bài dự thi đoạt giải thưởng kỳ này: nội dung xúc tích, ý tứ thuyết phục được những ai có ý tưởng trên cả tuyệt vời: ..âm mưu"mượn mền"của thiên hạ mà phải "ngại ngùng" khi nhớ đến khuôn mặt của các sư tử Hà Đông đang hân hoan welcome mình.
Kết luận: Chánh chủ khảo Đỗ Xanh hoàn toàn công minh trong việc chấm giải vừa qua.
2- Về phần ngài Chánh xủ quẻ đưa ra sắc lệnh 00 rút lại phần thưởng của thí sinh Nguyễn Thị Quyến là hơi có vấn đề cá nhân không được trong sáng lắm bởi có tin đồn và đã xác minh được rằng: Chánh xủ quẻ chính hẩu là một thí sinh bị "out side" kỳ thi này, cho nên y ta... trả thù vặt cho hả tức!
- Việc bắt người lĩnh giải phải hun từng thành viên thì cũng hơi có phần bị quá đáng [bởi sức khỏe đương sự lúc này không cho phép]! Đúng lý ra là mỗi thành viên THKT phải tự động đến tận nhà của nhà thơ đoạt giải... xin chữ ký mà thôi!
Đề nghị: Tạm đình chỉ chức vụ Chánh xủ quẻ kể từ ngày hôm nay.
3- Về phần người đoạt giải: Đề nghị đương đơn nên gửi tờ khiếu kiện này theo hệ thống mà nhà từ đường THKT đã qui định và phân cấp từ đầu: Thầy Bao cong cong phụ trách xử án.
- Cảnh cáo nguyên đơn Nguyễn Thị Quyến tức Hoàng sầu nữ về tội báng bồ Chánh chủ khào Hội thi Ca dao vừa rồi qua (thư trích dẫn của đương đơn để làm bằng chứng như sau: "...Quyến tôi rất biết điều, sẽ có mặt ở cửa hậu nhà quan."
Nay xin kính chuyển văn thư này đến Ngài Bao cong cong, hầu cho quí ngài tùy nghi mà định đoạt theo thẩm quyền.
Ngô Nguyên soái ký tên và đóng móng.
Kính chào.
 



LỜI TRẦN TÌNH


Tội nghiệp Ngô Nguyên soái mới nghe chị Quyến khiếu nại đòi phần thưởng, thầy đã vội vàng “hòa tấu” cùng cô nữ sinh, ép chàng nam sinh mà làm biếng không coi lại bản tổng phổ viết ra sao.
Đỗ Xanh Chánh chủ khảo nói rất rõ là mình chỉ chấm giải, còn trao thưởng ra sao là ở THKT. Tới phiên mình, Kiến Đen Chánh xủ-quẻ không hề dám tự tung tự tác mà làm đúng thủ tục hành chính là quăng dép xin keo, nhận chỉ đạo từ tiền nhân THKT. Và điều quan trọng hơn cả là chưa hề có một chữ nào đòi rút lại giải thưởng của chị Quyến. Ngược lại, theo ý của tiền nhân THKT, Kiến Đen đã đưa ra tới hai loại giải thưởng tùy chị Quyến và Chánh chủ khảo chọn. Từ cổ chí kim, từ Đông sang Tây, việc trao thưởng ra sao là do ban tổ chức cuộc thi chớ không có chuyện thí sinh muốn gì đòi nấy! Nếu không hài lòng về phần thưởng, hoặc là thì sinh rút lui, hoặc là không nhận giải thưởng. Tất cả đều phải thực hiện một cách cực kỳ lịch sự để không bị ban tổ chức trù dập trong các lần thi tới.
Bởi vì xét thấy nhận ra rằng: cả hai thầy trò Ngô – Nguyễn cáo giác Kiến Đen Chánh xủ-quẻ về một tội danh “vọng tưởng” (có lẽ hậu quả của vọng cố nhân quá dữ), cho nên….

THƯ KHIẾU NẠI


Kính thưa ngài Lê Bao Cong cong,
Kiến Đen Chánh xủ-quẻ chính thức khiếu kiện hai thầy trò Ngô – Nguyễn về tội vu oan giá họa, làm trầy trụa thanh danh của nhà Kiến Đen. Kính mong ngài Lê Bao Cong cong công minh xét xử trả lại chút đỉnh thanh danh cho Kiến Đen và xử phạt hai thầy trò Ngô – Nguyễn phải bồi thường danh dự cho Kiến Đen bằng một chầu Tri Kỷ quán với sự chứng giám của toàn thể Gia đình THKT. Nhất định bữa đó, Kiến Đen sẽ không hề quên mời ngài Lê Bao Cong cong tới chia phần ạ.

Đó đó, ngài thấy không: thầy Đỗ Xanh Chánh chủ khảo ban tặng chị Quyến 4 chữ "Tiết Heo Khao Thầy", ủa nhầm, "Tới Hết Không Thả", Kiến Đen đâu dám ghi vô bằng tưởng lệ là "Tước Hết Không Trả" đâu!
Nể tình Ngô Nguyễn soái có công nuôi nhiều dưỡng nữ và đã sắc phong cho Kiến Đen chức vụ “trợ lý con nuôi”, Kiến Đen nén lại ý định đòi “tước móng” của thầy Ngô Nguyên soái.
Nhân tiện, để thể hiện sự trong sáng, fairplay và thiện chí với chị Quyến, Kiến Đen cũng xin khiếu kiện việc thầy Ngô “lạm móng” cảnh cáo chị Quyến. Hỗng lẽ việc người ta “biết điều” (thể hiện là một người sống có tình nghĩa) và “biết nhà quan có cửa hậu” (thể hiện sự quan tâm chu đáo, tinh tường) lại là không đáng biểu dương và khuyến khích sao ta?
Kính đơn, kính mong đèn... dầu soi xét!
Kiến Đen
 


 

Về chuyện kiện tụng của chị Nguyễn Thị Quyến.

 

Nghĩ rằng "cũng dễ khó chi
Có chàng Công Phúc oai nghi đăng đường"
Phán quan trú sở Bình Dương
Nhờ người xử kiện bị - đương (*) thỏa lòng
Chớ chi khiếu kiện lòng vòng
Hun thì hun đại, mích lòng ai đâu ?
Mang danh là nữ hoàng sầu
Mới nghe mất giải đã đầu đơn thưa
Xin Quan Công Phúc móc mưa
Xử kiện ráo rẻ để ngừa về sau...
(Luc Vân Tiên cải biên)


nh.Seattle


(*) bị cáo,nguyên cáo (đương đơn)

 


 

Cuối năm được giải vui mừng
Nào ngờ thưa kiện làm tưng từ đường
Quyến tôi thích được tình thương
Nhờ thầy Công Phúc vấn vương thêm tình
Vốn thầy xử rất nghiêm minh
Bạn tôi khoái quậy thôi mình bỏ qua
Nhưng mà xin nhớ đó nha
Hăm he chi hở làm ta buồn phiền
Ta người sắp tới cõi tiên
Thương ai ta phải lụy phiền cáo quan
Muốn xem cho rõ đàng hoàng
Ta về ta tấu Ngọc hoàng sướng hơn
Nói rằng thầy tợ Thái sơn
Phán sao chịu vậy không hờn trách ai
Thôi thì gác lại ngoài tai
Xử sao chịu vậy Quyến nay không buồn

 

Nguyễn Thị Quyến

 


 

Quả y chang như Thái Ất Tử vi đã đoán số: tháng 12 Tây nhằm vào tháng Mậu Tý của ta thì vận hạn tuổi Tân Mão của Ngô Vàng tôi sẽ bị tam tai! [Tam kị: Tý Mẹo Ngọ Dậu]. Đường gia đạo có nhiều điều để băn khoăn lo nghĩ [bản thân sức khỏe yếu kém do bệnh rối loạn tiền đình vậy mà bà xã ở nhà không thương còn nỡ lòng dịu dàng sẽ giọng: Ông thích phát âm Vọng hay Dọng?] Đường công danh Ngô Vàng đang lúc lên như diều... "phải gió" thì lại bị vụ "rối loạn triều đình" khiếu kiện tùm lum về chuyện phát giải thưởng Hội thi Ca dao cải biên do thầy Đỗ Xanh... chủ động [à, đúng hơn là phải dùng từ phát động].
Phải, ta nên khóc lên ba tiếng ô hô, ô hô, ô hô thì mới có cơ may được nhẹ cái cửa... nhà mình!
Tối hôm qua, thầy Lê Công Phúc (mà Kiến Đen gọi là Lê Bao cong cong) có gọi điện thoại báo tin khẩn cấp là văn thư của Ngô Nguyên soái tôi đã bị trả về nơi gửi với lý do: còn nhiều nghi vấn kém trung thực trong lời báo cáo [Có kẻ rù rì gì đây?] Biết trả lời sao khi tâm trạng mình đang bị rối như "canh hẹ nấu tàu hũ non"!? Đành làm xấu lu loa với Lê Bao cong cong: Vị tình đồng liêu xưa, ngài bao che giùm mình nhé. Không nghe tiếng Lê Bao cong cong trả lời mà chỉ nghe tiếng cúp máy cái cộp rõ to. [Đấy nhé: im lặng là O.K, mặc kệ ổng bằng mặt mà không bằng lòng] Là lá la... yên tâm.
Lời cuối của Ngô nguyên soái: Người mắc bệnh nội thần kinh là cận lâm sàng tiền tâm thần vì thế theo bộ luật mới của "Thế giới bên kia"là được Miễn truy cứu trách nhiềm.
Khỏe re rồi.

 

Ngô Nguyên soái

(Mém bị "tước móng")

 

 
 


Copyright © 2010 Trung hoc Kien Tuong Homepage