thkt thư quán

 

 

 

 

 

 

Chuyện hai Huynh Đệ


* Truyện xưa cải biên

 


Có hai huynh đệ tu thuộc vào hàng cao nhân sắp thành chánh quả. Hai
người thường trốn vợ ra ngồi thiền ngoài Động Đình Hồ. Cả hai thường
đàm luận về kiếp nhân sinh, về mọi chuyện trên trời dưới đất hết sức
tâm đắc, trong nhà người huynh trưởng đàn treo trên vách, ngoài cửa
“treo miễn chiến bài”. Người huynh trưởng tuy văn võ song toàn nhưng
kỵ nhất là gã cố nhân, nghe thấy bóng dáng gã ấy là im thin thít, mặt
mày tái lét. Cũng dễ thông cảm thôi, huynh ấy là sư phụ “ruột” của
người đệ tử hay đi kết model ở Pattaya...

 

Nguồn: Internet.


Hôm ấy vào cuối Đông, trên đường về trời mưa lất phất, đường sá lầy
lội bê bết bùn đen. Trước mặt là một phụ nữ mặc bộ váy trắng thướt
tha, trên cổ quấn cái khăn màu phớt hồng, (nhưng không phải nhà thơ
Mây Hồng) đang ngại ngần tìm cách vượt qua vũng nước chắn ngang đường
đi. Người sư đệ sau khi đến gần hỏi thăm vài câu rồi không ngần ngại
bế cô ấy sang qua khỏi vũng lầy. Sau đó đường ai nấy đi.


Cũng từ lúc đó người huynh trưởng không nói gì, nhưng trong lòng
trông chờ người sư đệ giải thích. Lúc về gần đến nhà, người huynh
trưởng chịu hết nổi, làm mặt “ngầu”, kêu người sư đệ nói: “Sư đệ có
biết rằng bọn ta trường chay, giữ giới bao nhiêu năm nay rồi, nay sư
đệ lại phạm vào ngũ giới cấm, lại dám ôm người phụ nữ ấy trước mặt
huynh, người phụ nữ ấy là cố nhân của đệ phải không? Công toi rồi,
công toi rồi…”.


Người sư đệ nhẹ nhàng: “Huynh trưởng ơi, đệ đã bỏ cô ấy ở chỗ vũng
lầy kia lâu rồi, chính huynh mới là người mang cô ấy về tận nơi đây.
Người ấy chính là người mà huynh nhờ đệ chuyển lá thư tình hồi ở Kiến
Tường đấy, coi chừng tẩu tẩu biết được thì nguy”.


Người huynh trưởng nghe thấy thế mặt mày càng lúc càng tái nhợt,
không biết do sợ gã cố nhân hay sợ ai nữa!



NGUYỄN VĂN HÒA
(TP.HCM 8-1-2011)
 

 
 


Copyright © 2010 Trung hoc Kien Tuong Homepage