Tổng kết hội thi thơ văn một vần THKT
Tết Tân Mão 2011
Gần cuối tháng Một, Táo quân THKT vội vã đi xe ôm lên trời báo cáo
mọi việc để đón Tết. Vụ kết sổ mau lẹ này khiến khách quan tham dự
“Hội thi thơ văn một vần THKT Tết Tân Mão” sốt ruột. Thầy Ngô Vàng,
một thí sinh nhiều tham vọng và tự tin cầm chắc giải cao nhất, mỉa
mai ban giám khảo bị suy thoái bộ nhớ. Tuy nhiên thầy châm biếm theo
kiểu không ai hiểu nên chẳng ai động lòng. Té ra Đỗ Xanh bị mỉa vì
Đỗ được giao công tác giám khảo mà không biết. Đỗ Xanh vuốt bụng tự
loại bài của mình ra ngoài rồi thức trắng đêm duyệt lại các bài thi.
Đỗ duyệt bài xong, đêm Đông mà toát mồ hôi hột. Người xưa dạy rằng
đầu năm phải mang điều tốt đẹp nhất để tặng nhau. Đã đành thế nhưng
Đỗ không quen bẻ cong ngòi bút “dỏm” phải nói là “xịn”, “cà ngơ”
phải nói là “ấn tượng”. Đỗ đành đợi qua tết mới kết sổ. Khà! Bây giờ
khỏe rồi, muốn nói gì thì nói. Vậy có lời xin lỗi, mong quí vị thông
cảm cho sự chậm trễ chẳng đặng đừng này nhá.
Phải công nhận đề thi khó chơi tận mạng. Khó cho những tay “green
horn” (tạm dịch là “dê non”), nhưng lại là cơ hội cho những tay
“foxy” (tạm dịch là “cáo già”) múa bút. Đỗ có nuôi một con kiến cận
thị. Thông thường khi gặp trường hợp khó khăn như vầy, Đỗ thả nó ra.
Nó bò đến bài nào thì Đỗ cho bài đó hạng nhất. Mấy bữa nay nó đi hội
chợ tết rồi mất tăm luôn. Chắc nó bị ai dụ dỗ rồi. Đỗ đành phải gồng
mình làm việc một mình.
Nói chung, về hình thức bài dự thi theo nhiều thể loại từ tự thuật,
qua kể chuyện, đến tạp văn, và được sử dụng cả văn xuôi lẫn văn vần.
Nội dung đa dạng nhưng có một điểm chung là các thí sinh đều nói về
tình yêu. Sao dân THKT yêu đương dữ thế không biết.
Trước hết là tình yêu vu vơ kiểu bướm lượn vườn hoa. Mở màn là cảnh
của Bích Câu kỳ ngộ.
Thấp thoáng tiểu thư từ từ tới.
Tiểu thư tựa Tết thật thắm tươi.
(Phạm Văn Định)
Tại sao tiểu thư không “thướt tha” tới mà lại “từ từ” tới nhỉ. À thì
ra Tiểu thư trông tựa như Tết. Ấy chết, vậy tiểu thư giống
cái bánh tét chăng. Đỗ lau mồ hôi trán.
Sau đó là tình yêu vu vơ của người đắc đạo. Yêu là yêu, thế thôi.
Ta thương tha thiết trái tim
tâm ta thấy thích ta tìm tình thương
từ trong tiềm thức tình trường
thơ theo ta tới tinh thương thâm tình.
(Hoàng Lệ Uyên)
Đừng nói bạn không hiểu. Bạn chỉ chứng tỏ là bạn chưa đắc đạo.
Bây giờ chúng ta bắt đầu bước nhè nhẹ vào cõi tình yêu “ấy” nhé. Bắt
đầu là chuyện ông lão với cây đàn.
Tuy ta thua thiệt tí tình
Thôi tham thi thố, thôi tình tính tang
Như trên vừa nói, ông này cho biết ông bị thua thiệt chút xíu về
tình. Sau đó ông cho biết hoàn cảnh của mình. Tóc ông đã bạc, tim
thì yếu, tai nghễng ngãng, tiền có chút đỉnh. “Ông mộng lớn ơi, với
điều kiện như thế mà ông chỉ bị thua thiệt tí tị là may cho ông rồi.
Ông còn đòi gì nữa.” Cuối cùng ông kết luận:
Tiền tài thôi tính thôi toan
Thầy trò tìm tới tình thương thật thà.
(Tự Thuật, Nguyễn Văn Hòa)
Vâng, đúng vậy. Những ai cảm thấy mình thua thiệt hãy trở lại với
tình thầy trò.
Cùng hội cùng thuyền, có một ông nữa tự thuật chuyện đời mình. Ông
này bước vào lứa tuổi 6 bó nên buông lời nuối tiếc dĩ vãng.
Thành thật thấy tận thăm thẳm trái tim tôi… Tình tuổi trẻ thật
thiết tha… Tại tôi thời thập tam tuổi... Thương tiếc thật trễ tràng!
Trời.
Đã bảo qua năm mới không dược nhắc đến cố nhân cố nhiếc. Tôi xin
ông, hồi 30 tuổi ông không dám làm gì thì thôi, chứ bây giờ kêu trời
làm gì.
Đọc đoạn kế Đỗ Xanh tôi đổ mồ hôi hột. Nó thế này:
Ta thất tình trầm trọng thì ta tính tới... tự tử! [Trời đất] …Tôi
tê tái thê thảm. Trong Thánh thư từ trời ta tới trời tây: Tự tử thì
tội trọng.
[Hú
vía! Ông này chỉ chộ thiên hạ. Ổng đâu có dại.]
Cũng giống y chang với lão đánh đàn, ông thất tình này quay về với
học trò.
Tận thư trần tình: tôi trao trọn tình thương tôi tới tất thảy thầy
trò trong "Trung... Tường" thắm thiết.
(Ngô Toàn)
Trong lẻ loi có một cậu học trò đáp lại nỗi lòng thương thầy.
Tui thảng thốt trước tin thầy Tám Tàng tương tư. tưởng tượng thầy
thất tình tới thủng tim. Thôi thôi, thầy Tám… Tưởng tượng tội thân
thầy thôi. Thật thắm thiết thêm thảm thiết, thưa thầy Toàn tự Tám
Tàng… thôi thì thầy tức tốc tìm thầy thuốc tiếp tục thông thụt TT,
tui tin tưởng thầy tiến tới thôi... thúi tai! Thương thầy!
(Kiến Đen)
Sau khi trở về với tình thầy trò, ông Ngô, tự Tám Tàng, tỉnh trí.
Ông trở lại với giai thoại thím Tám. Ông kể chuyện thím tám đi sửa
sắc đẹp. Đỗ tôi phải đọc tới 3 canh giờ mới hết chuyện này. Khi đọc
xong, quai hàm tôi muốn trẹo qua một bên, tê cả lưỡi. Tôi nói thầm,
“Mình ở với người miền Trung đã lâu, tưởng nói tiếng Trung khó, ai
dè còn có thứ tiếng khó hơn.” Tuy nhiên tôi phải phục tài dùng chữ
của ông Tám Tàng này.
Sau đó ông vung tay viết thêm chuyện “ngõ nhậu nhẹt” với tử âm n.
Đây là bài chọc ghẹo Đỗ Xanh. Số là Đỗ tôi có bài viết với phụ âm n.
Rặn mãi mới ra được vài dòng. Ông Toàn biểu diễn làm một bài dài gấp
chục lần, mà lại tức cười bể bụng. Quả là foxy. Phục tài.
Đỗ Xanh long trọng tuyên tía, “Giải thưởng cuộc thi về tay Ngô Toàn,
tự Tám Tàng với chuyện vần T.”
Đỗ Xanh xin chuyển qua văn phòng THKT làm bằng khen thưởng “Toàn
Thân Tê Tái”.
ĐỖ NGỌC TRANG
(Elk Grove 5-2-2011)
Các bài tham gia Hội thi thơ văn một vần THKT Tết Tân Mão 2011
|