|
Mộc Hóa thay
da đổi thịt
* Viết ngắn
Hơn 20 năm tôi mới có dịp về thăm quê hương em,
miền quê thuộc vùng Đồng Tháp Mười;
Ngồi trên chuyến xe đò từ thành phố Hồ Chí Minh
đến quê em, tôi thấy thay đổi đến không ngờ, con đường ngày nào là
bụi đỏ ngộp trời nay đã được láng nhựa, nới rộng ra, hai bên đường
có rất nhiều khu công nghiệp, nhà cửa phần lớn được xây dựng kiên cố
(ngày ấy phần lớn là nhà lá, thưa thớt) .
Vào đến Thị trấn Mộc Hóa, tôi càng ngỡ ngàng
hơn khi thấy công viên trồng rất nhiều cây xanh, cây kiểng tươi mát,
ngày xưa tôi có nói vui với em “quê em có rừng U Minh ở giữa phố”,
em chỉ cười bởi vì lúc có rất nhiều cỏ sậy, cỏ lau cao ngút đầu
người ở giữa con đường lớn của thị trấn gần Núi Đất.
Tôi nhớ lần đầu tiên từ thành phố về công tác ở
đây, tôi được làm quen với em qua một người bạn làm chung phòng,
thời ấy tôi làm công tác “ cải tạo nông nghiệp”, em là cô giáo nhỏ
dạy trường tiểu học cạnh con sông Vàm Cỏ Tây, lúc đó em vừa đi dạy,
vừa lo cho đứa em út vì ba mẹ em đều đã qua đời. Cuộc sống khó khăn
đè nặng lên đôi vai gầy guộc của em, nhưng em đã cố gắng vượt qua,
nuôi em khôn lớn, nên người… Ngày đó chính em là người luôn động
viên tinh thần cho tôi mỗi khi tôi gặp những rắc rối, những khó
khăn trong công tác cải tạo nông nghiệp của mình.

Một góc Mộc Hóa ngày nay. Ảnh: Phạm Văn
Định.
Em vẫn như xưa, vẫn vui vẻ hoạt bát, em đưa tôi
đi một vòng quanh phố nhỏ, khu vực Huyện ủy, Ủy ban Nhân dân huyện
được xây dựng mới rất hoành tráng và rất đẹp, không thua gì ở thành
phố, tôi và em cùng đến công viên 30-4 (ngày xưa đó là một khoảng
sân trống để tổ chức lễ hội của huyện) được quy hoạch trồng hoa
kiểng theo các hình dạng khác nhau, em nói mỗi năm bắn pháo hoa được
tổ chức tại đây, em cũng đã được xem bắn pháo hoa nhiều lần, đông và
vui lắm; rồi đi vòng quanh phố chợ, chợ được xây dựng mới to, đẹp,
buôn bán tập nập… Tôi và em cùng đi trên con đê bao quanh Thị trấn,
nhờ con đê này nên hàng năm nước lụt không tràn vào thị trấn. Em cho
biết có khu du lịch Làng nổi Tân Lập đang xây dựng và sắp hòan
thành, có lẽ trong năm 2011 sẽ đưa vào hoạt động, em hẹn tôi có
dịp trở về, em sẽ đưa tôi đi thăm khu du lịch ấy.
Tôi chia tay em vào buổi chiểu với chuyến xe
cuối để trở về thầnh phố, tạm biệt em - người con gái xứ Đồng Tháp
Mười hiền từ, vui tính, luôn vượt qua khó khăn trong cuộc sống, tạm
biệt quê hương em, quê hương đã có nhiều đổi thay và sắp phát triển
lên thành thị xã, tạm biệt “rừng U Minh” của một thời xa xưa.
PHAN NGỌC LẠC
(Mộc Hóa 11-2-2011)
|
|