thkt thư quán

 

 

 

 

 

 

Giữa ngã ba đời

 

* tản mạn

 

Với cuộc đời quá nhiều cạm bẫy, lừa đảo, thất bại, đau thương, và đầy dẫy những ô trọc của đời thường, Hoàng đã tìm hiểu và nương vào triết lý Nhà Phật, với những mong tìm sự yên tĩnh cho tâm hồn, một cứu cánh để bước khỏi vòng tục lụy.

 

Hồi nhỏ Hoàng cũng là oanh vũ của một Gia đình Phật tử, với những lần tham dự lễ cầu siêu, cầu an, những bài tụng kinh căn bản hầu như thuộc lòng những vẫn không biết gì về sự mầu nhiệm có thực hay không.

 

Hoàng lần mò vào những quyển sách dạy yoga, luyện tập điều khiển tư tưởng theo hơi thở, sau qua những sách luyện xuất hồn, chỉ cùng tham khảo với một người bạn thân, không thầy dẫn dắt…

 

Nguồn minh họa: Internet.

 

Vào một đêm trăng rằm năm 1980, Hoàng cùng người em ruột chèo ghe đi buôn dừa tươi ở Gò Công, cùng đi với một ghe anh em bạn. Chèo đến nửa đêm mệt mỏi, Hoàng và anh em người bạn neo ghe ở mé bờ sông gần cầu Long Định để ngủ. Em Hoàng vừa đặt lưng xuống sàn ghe không đầy 15 phút là ngủ say, còn Hoàng thì nằm ngủ không được, suy nghĩ miên man về cuộc đời này, mình đã gần ba mươi tuổi rồi, gặp thời buổi chao đảo, vợ con thì chưa có, mà công danh sự nghiệp cũng không. Sao nghĩ cuộc đời này phải tranh đấu cam go khổ sở quá, những dòng suy nghĩ cứ miên man đổ tới. Chợt Hoàng nghe như bên tai có tiếng hàng trăm động cơ đang nổ ì ầm, sau một phút trôi qua rồi thấy hơi thở mình dồn dập và dần đưa đến nghẹt thở, rất khó chịu như có ai đó bóp mũi không cho mình thở, Hoàng chợt nghĩ hay là mình sắp chết rồi, đang trút hơi thở cuối cùng đây. Sau phút nghẹt thở đó, Hoàng thấy mình dễ chịu dần dần hầu như không còn cần đến sự hít thở nữa, Hoàng thấy nhẹ nhõm tâm hồn và từ đỉnh đầu, hồn đã xuất ra ngoài bay lơ lửng trên không, cách thể xác chừng vài mét. Khi ra ngoài thể xác, Hoàng thấy cõi trần quả là một cái biển mà bao nhiêu người đang lặn hụp, có người chìm nghỉm, có người chơi vơi giữa dòng như đưa tay cầu cứu, có người trồi hụp như cố ngoi lên, nhưng không thấy bóng dáng bờ ở đâu. Hoàng chợt khóc như mưa thương cho thế gian quá đau khổ và nghe văng vẳng xa xa có tiếng niệm Phật “Nam mô cúư khổ cứu nạn Quan Thế Âm Bồ Tát”. Hoàng chắp tay trước ngực, chép miệng theo và thấy cõi lòng tự nhiên nhè nhẹ không rơi nước mắt nữa và cái cảnh trồi hụp của thế gian biến mất. Hoàng chợt quay nhìn về thân thể thấy xác mình vẫn nằm trên sạp ván ghe, nhìn xuống vùng dưới rún chỗ đan điền, ánh sáng chói phát ra như bóng đèn điện 100w làm Hoàng giật mình sợ người em ruột đang nằm gần mình cũng cảm nhận được sự kỳ lạ của thân xác. Hoàng bật dậy ngồi kiết già để tham thiền.

 

Từ đó về sau Hoàng cứ suy nghĩ  vẫn vơ về sự huyền diệu của trời đất nhất định là phải có và khi tham cứu, Hoàng cũng hiểu rằng một khi mà hồn ra khỏi thể xác như vậy thì tai nạn, oan nghiệt dồn dập tới, nếu không chịu đựng được, có thể mất mạng, mà có chịu được thì cũng thành phế nhân mà thôi và một Hỏa luân xa là Hoa sen thứ nhất phát ra, thì phải chịu sự dày vò của tình dục ghê gớm. Hoàng ăn chay để tránh đụng chạm đến sinh mạng và bớt đi nghiệp sát.

 

Học đòi theo bậc triết nhân

Tạm dùng rau trái nuôi thân qua ngày

 

Được ba năm, cha mẹ ép buộc phải lập gia đình, Hoàng phải bớt ăn chay còn 10 ngày trong 1 tháng. Sau một thời gian lam lũ vì việc muư sinh, có khi nhớ khi quên ngày ăn chay, Hoàng ngã sang ăn mặn để cật lực làm việc giúp gia đình khỏi đói nghèo.

 

Sau hơn 10 năm, cha mẹ Hoàng lần lần mất hết. Thấy cuộc đời có nhiều sự mất mát và trống vắng, Hoàng trở lại ăn chay trường nhưng vẫn làm việc như người bình thường. Một bữa nọ, người thân đã đi chơi hết để một mình Hoàng ở nhà, suy nghĩ đi ra đi vào trong nhà trống vắng lúc thì xem tivi, lúc thì ngồi trước bàn vi tính. Hoàng thấy cuộc đời còn quá nhiều trách nhiệm phải làm chưa thể cất bước trên con đường thoát tục vì chưa đầy đủ nghiệp duyên.

 

Đứng trước ngã ba đường , Hoàng mãi phân vân có lẽ mình phải trở về với thuyết tương đối để sống hòa hợp với mọi người, nhưng vẫn trau dồi kiến thức tâm linh để một ngày nào đó bước trên con đường thanh tịnh.

 

Hễ kiếp luân hồi không dứt khoát

Thì cơ nghiệp báo cứ vẫn xoay

Giác mê hai nẻo tìm nơi thoát

Nhân quả đôi đường chọn đất gây.

 

HOA PHONG TRẦN
(Mộc Hóa 1-6-2011)
 

 
 


Copyright © 2010 - 2011 Trung hoc Kien Tuong Homepage