Ngày tựu trường
* Ghi chép
Chuẩn bị vào năm học mới tôi cảm thấy nôn nao
làm sao các bạn ạ! Mới đây mà ba tháng hè lại trôi qua.
Tôi ủi lại áo quần cho tươm tất vì hôm nay mình đã trở thành cô nữ
sinh rồi, tôi dường như trông chững chạc hơn xưa.
Tôi nhớ ra mình còn thiếu một thứ gì đó mà tôi chưa rõ, à những sợi
ruban cột tóc, đôi guốc mới mua, chiếc nón lá bài thơ của bạn chị
tôi tặng. Tôi bỗng cười một mình hình như những thứ này đều do chị
tôi lo cả. Hôm nay mẹ cho tôi mua sắm tất cả vì chị bận lo phụ mẹ
buôn bán lo cho chúng tôi.
Tôi chợt thấy thương mẹ và chị quá, chị nói với tôi vô học nhớ chăm
ngoan nghe không, đừng phụ lòng mong mỏi của ba mẹ đó.
Thật ra năm nay tôi thấy mình tự biết lo và sắp xếp vào niên học
mới.
Nguồn minh họa: Internet.
Sáng nay sân trường tôi nhộn nhịp vô cùng vì tiếng nói cười của bạn
bè vang lên. Ê nhỏ Quyến hôm nay bà chị không đưa đi học sao mà đi
một mình vậy? Tôi mĩm cười thay tiếng trả lời.
Eo ơi! Mình lúc nào cũng được bạn bè chiếu cố. Tôi đi vào xếp hàng
cùng các bạn. Mọi thứ đều mới lạ. Tôi hết đứng rồi lại ngồi và lâu
lâu bắt gặp những bàn tay đưa lên chào tôi, tôi bắt chước chào lại.
Năm nay tôi phải học chung với các bạn trai nữa đó.
Tiếng trống cắt ngang dòng tư tưởng của tôi. Ai cũng đứng lên và
nghiêm trang để chuẩn bị chào cờ. Sau đó là lễ khai giảng. Mãi tới
nắng lên hàng cây me tây không đủ sức che mát hết cho chúng tôi
được, đứa lấy áo dài làm nón che, đứa giơ tay lên đầu làm cho bớt
nắng, đứa ngã vào lòng bạn để bạn che bớt cơn nắng gắt, đứa lót guốc
để ngồi.
Riêng tôi thì quan sát từng bạn một. Rồi buổi lể kết thúc, các bạn
rủ tôi đi ăn chè, tôi lắc đầu bảo Quyến về thôi, chị mình bảo xong
lễ thì về nhà không được đi chơi nghe không.
Lời chị tôi bao giờ cũng nằm trong tâm trí tôi, tôi vội vàng đi về
nhà mà vẫn còn nhớ mãi buổi tựu trường hôm ấy, hình ảnh trang nghiêm
làm tôi vừa vui vừa thích.
Xin cám ơn tất cả những gì mà tạo hóa dành cho chúng tôi, những đứa
học trò vừa mới lớn chuẩn bị tri thức bước vào đời với những sự hy
sinh thầm lặng của thầy cô.
Xin cám ơn ba mẹ cho con cảm giác an toàn và cho con trở thành học
trò ngoan và là công dân tốt.
Xin cảm ơn chị Hai tôi lúc nào cũng lo lắng cho tôi, và đã hy sinh
để tôi được yên vui với mái trường trung học nơi rèn luyện cho bao
thế hệ trẻ chúng tôi được góp mặt với đời.
NGUYỄN THỊ QUYẾN - HOÀNG LỆ UYÊN
(Mộc Hóa 26-8-2011)
|