|
Kiểng cổ Nam bộ
* biên khảo
Chơi kiểng trước hết là để thư giãn tâm hồn, là cách tìm về hòa mình
vào thiên nhiên. Một nhà vườn hay một biệt thự nếu không có cây cảnh
sẽ thiếu đi sự mềm mại và nét duyên dáng riêng biệt. Ông cha ta ngày
xưa hết sức coi trọng các triết lý Nho giáo và Lão giáo, thể hiện
một cách khéo léo, độc đáo trong nghệ thuật tạo tác cây cảnh: chơi
kiểng để tu tâm dưỡng tính và dạy con cháu cách đối nhân xử thế; tạo
ra một loại hình cây kiễng mang một bản sắc riêng. Các nghệ nhân
ngày nay trân trọng đặt cho một tên cho loại hình này là: Kiểng cổ
Nam bộ.
Cây kiểng cổ là cây được uốn sửa một cách công phu, đúng số tán,
đúng nhánh, không thừa, không thiếu, mỗi thành phần trong cây kiểng
tiềm ẩn một triết lý sống, mang các phép tắc lễ nghi, đạo đức thánh
hiền, có ý nghĩa luân lý và triết lý. Kiểng được uốn sửa công phu
theo những nguyên tắc nhất định giống như một bài thơ Đường luật, có
niêm có đối rõ ràng.
Kiểng cổ Nam bộ thịnh hành và phát triển nhất là ở Gò Công, cây
thường dùng là mai chiếu thủy, cây sanh hoặc kim quít. Kiểng cổ chủ
yếu là ở dáng thế, không đặt nặng về hoa.

Bộ ba cây (nguồn Internet)
Một bộ kiểng cổ đầy đủ thường là năm cây, hoặc ba cây, tối thiểu
cũng phải có hai cây, trong đó một cây ở giữa gọi là cây trung bình
là cây chủ, thường có tầm vóc cao hơn, cành nhánh được uốn, chiết
chi theo kiểu nhị diện (bây giờ gọi là không gian phẳng) và thường
được sửa theo thế thất hiền hay ngũ phúc, tức là có bảy hoặc năm
cành. Bốn cây còn lại chia ra hai cặp bằng nhau về độ to lớn và rất
đối xứng nhau về hình thế các chi nhánh. Đặc điểm này đòi hỏi sự lựa
chọn kỹ lưỡng về cây nguyên liệu ban đầu và công phu trong quá trình
tạo tác.
Hai dáng thế rất thông dụng là:
Thế cây Tam Cương Ngũ Thường: chia ra hai thân; thân chính
lớn (Phụ) và thân nhỏ (tử). Thân chính có năm nhánh lá làm thành bốn
tầng và một tán ở đỉnh thể hiện cho ngũ thường - Nhân, Nghĩa, Lễ,
Trí ,Tín - thân nhỏ có ba tàng nhánh tượng trưng cho tam cang - Quân
thần cang, phu thê cang, phụ tử cang. Cây phụ tử, thế tam
cương ngũ thường, tượng trưng cho nam giới, cây dáng thế mạnh mẽ,
hùng tráng, thiên về dương tính.

Cặp kiểng cổ trước Ngân hàng Agribank Trần Hưng Đạo Q.5, TP.HCM.
Thế Tam Tòng Tứ Đức: cũng chia làm hai thân, thân lớn chính
(Mẫu) có ba đoạn và bốn tầng thể hiện bốn đức tính của người phụ nữ
- Công, Dung, Ngôn, Hạnh - và cây tử tượng trưng cho tam tòng - tại
gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử. Cây mẫu tử,
thế tam tòng tứ đức thường được uốn sửa một cách mềm mại, uyển
chuyển, thiên về âm tính, tượng trưng cho nữ giới.
Để đánh giá một cây kiểng cổ đẹp, người ta thường dựa vào vào các
tiêu chuẩn kỹ thuật và mỹ thuật thông qua các chi tiết:
Hình: tức là hình dáng thân cây, tượng trưng cho Thiên đạo,
gốc phải to và nhỏ dần lên ngọn, (dáng long giáng).
Thế: tượng trưng cho Nhân đạo, do bàn tay con người tác động
vào để tạo ra những dáng thế mà con người muốn ký thác ý tưởng vào
trong đó. Thường thì người ta chọn thế suy phong hồi đầu, tức là
nghiêng theo gió nhưng vẫn quay đầu hướng về nguồn cội. Dáng cây
nghiêng, nhưng đỉnh ngọn cuối cùng thẳng đứng phía trên của cội cây.
Chi: là cành nhánh, tượng trưng cho thần, nhánh dưới phải dài
và lớn hơn nhánh trên.
Diệp: là lá cây, tượng trưng cho đạo làm con và gia cảnh, lá
phải nhỏ và xum xuê tươi tốt.
Gần đây về việc tạo dáng cây, cũng có thể do sự kém hiểu biết, có
người uốn sửa cây kiểng thành những kiểu thức đơn giản, tùy tiện phá
vỡ những nguyên tắc chuẩn mực của cây kiểng cổ truyền thống, có khi
làm ra cây ba nhánh bảy tàng, người ta gọi đùa là thế “tam sao thất
bổn”: kiểng cổ không ra kiểng cổ, mà bonsai không ra bonsai.
Cây kiểng cổ, một sản phẩm thuộc phạm vi nghệ thuật, điều quan trọng
không phải là thế kiểng này cao quí hơn thế kiểng nọ, mà chính là
cái hồn của tác phẩm tác động vào tâm tư, tình cảm con người ta như
thế nào. Những tư tưởng của Nho gia tuy đã trở thành những gì xưa
cũ, có người cho đó là tàn dư của thời phong kiến. Thật ra tư tưởng
ấy thịnh hành cách đây hàng ngàn năm, nay tuy có nhiều điều không
còn hợp thời nữa, nhưng lưu giữ có chọn lọc lại những gì đã trở
thành truyền thống, nề nếp và bản sắc của người phương Đông là những
điều rất đáng trân trọng. Người ta có còn đáng được kính trọng hay
không, khi các vấn đề Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín hay Công Dung Ngôn Hạnh
bị xem nhẹ?
Ngoài việc ngắm nhìn cái vẻ tươi đẹp tự nhiên, chơi cây kiểng giúp
cho chúng ta vươn tới chân thiện mỹ, tự chiêm nghiệm về bản thân,
cùng với các quan hệ khác trong cuộc sống xã hội. Với cặp kiểng
trước sân nhà như cặp câu đối tự răn mình, dạy cho thế hệ sau cách
xử thế, đó là điều rất đáng được cân nhắc. Cho nên bảo tồn, trân
trọng cái đẹp của người xưa, cái ý tưởng nó mang lại và nhắc nhở
người ta sống sao cho phải Đạo, là một việc cần thiết trong xã hội
kim tiền.
NGUYỄN VĂN HÒA
(TP.HCM 27-8-2011)
|
|