Chuyện không lạ mà lại lạ...!
Chuyện thế này:
Đứa em vợ của tôi từ Mỹ gửi thư về nhờ mua giùm cho nó một bức tranh
đồng quê, nếu tìm được bức tranh có hai con trâu giao đấu thì càng
tốt. Tôi vội vàng tìm đến phòng tranh của một cô hoạ sĩ ở tỉnh nhà.
Cảm nhận đầu tiên của tôi là không được hài lòng lắm với thái độ
tiếp khách cũa người nghệ sĩ miền tỉnh lẻ!
Bức tranh hai con trâu chém lộn nằm chễm chệ
trên tường đã làm cho tôi sung sướng vì buồn ngủ gặp chiếu manh! Tôi
hỏi giá tiền bức tranh, cô họa sĩ không buồn nhìn tôi mà cộc lốc
buông tiếng: "10 ngàn đô." Rồi cô tiếp lời có phần kênh kiệu: "Có
vài Việt kiều trả giá tới 8 ngàn đô mà tôi không thèm bán. Tác phẩm
tim óc chứ có phải loại tranh của giới bán dạo đâu."
Tôi bàng hoàng với cái giá "5 sao" của cô họa
sĩ, bởi tôi nào có biết đích thực chân giá trị của nghệ thuật này
thế nào mà nói chuyện trả giá! Đành rằng với con mắt phàm nhân của
mình, tôi thấy nó rất đẹp, rất hoành tráng bởi nét vẽ thể hiện hết
mức sự hung bạo của hai con trâu quyết tâm giành miếng ăn nơi đồng
cỏ xanh màu mỡ.
Đang chết dở với giá cả trời ơi của người trong
cõi nghệ thuật thì tình cờ bác Sáu Ngưu đi ngang qua tiệm tranh nhìn
vào thấy tôi, bác Sáu vui mừng và lớn tiếng chào hỏi. Bác hỏi tôi
làm gì mà vào đây, tôi trả lời mục đích của mình. Bác Sáu nói: "Để
tui coi bức vẽ thế nào mà cô họa sĩ bán mắc quá tay vậy!" Nhìn xong
bức tranh, bác Sáu cười ha hả rồi nói: "Dở ẹt! Cho không tui cũng
hỗng thèm lấy." Cô họa sĩ tức tối gằn giọng: "Ông già nhà quê biết
gì nghệ thuật mà nói bậy nói bạ vậy?" Bác Sáu không giận mà cười
cười rồi nói: "Xin lỗi cô em, qua đây cả mấy đời sinh đẻ ờ Kiến
Tường thì chuyện trâu chém lộn, qua đây có lạ gì nữa đâu! Cô em vẽ
sai chi tiết mà còn bán giá mắc thì chỉ có mấy người điên tiền mới
mua thôi!" Nói xong bác Sáu cặp cổ và kè tôi đi ra ngoài, bác nói:
"Tôi với thầy ra ngoài kiếm chỗ nào uống cà phê tâm sự. Bà nhà và
mấy đứa nhỏ nhà tôi nhắc thầy hoài."
Chợt như nhớ chuyện "trao đổi chân tình" với cô
họa sĩ chưa xong, bác Sáu ngoái lại vừa cười, vừa nói lớn tiềng: "Cô
thợ vẽ ơi, trâu chém lộn bao giờ.. "cái ấy" cũng.. ló ra dài gần cả
tấc, chỉ khi nào thua bỏ chạy thì nó mới giống tranh cô vẽ thôi.
Đằng này cô vẽ lúc hai con trâu đang sung độ chém nhau mà ...xụi lơ
thì tôi e rằng bức tranh của cô không có giá trị ngàn đô như cô nói
đâu!"
NGÔ BẢO TOÀN
(Tân An 1-8-2010)
|