Hội thi thơ cóc nhái THKT 2011

Các thầy, các bạn nhắc khéo là dạo này Từ đường hơi bị
lắng. Mục Phỏng vấn thì bị câu giờ liên tục. Bà con bu vô mần thơ
Đường, thơ Mật. Kiến Đen đề nghị mở Hội thi thơ cóc nhái THKT trong
tháng 5-2011 này hén.
Thơ cóc nhái là loại thơ mà trong bài phải có tên một con nào đó
thuộc dòng họ cóc nhái: ếch, cóc, nhái, ễnh ương, chàng hiu,… và
trọn bài thơ lấy vần từ tên con cóc nhái đó.
Bài làm mẫu:
Khuya nay trời mưa lại
Ngoài trời vang tiếng nhái
Trong nhà rền tiếng ngáy
Người nào như người nấy
Ngủ một giấc thật đẫy
Sáng mai này thức dậy
Em sợ anh lại nhái
Đàn bà mà cũng ngáy!
KIẾN ĐEN
(TP.HCM 22-4-2011)
Thầy Nguyễn Đức Nhuận (Seattle) "quở" rằng: "Ông Kiến Đen nè. Ông chơi dại. Xúi bà con làm thơ có con
vật gì đó. Rủi tui chọn con Tu Hú thì làm sao tui gieo
vần?"
Kiến Đen bèn gởi tặng thầy thơ Tu Hú.
Tu hú
Thành phố mưa bay ta ngồi ru rú
Mần thơ tình "dớt" vài chung "rụ"
Thân phận ta như con tu hú
Vừa tu chai rượu, vừa hú
Vọng cố nhân lòng ta ủ rũ
Đêm nằm mớ tên, vợ ta giận dữ
Muốn làm lành ta quay sang dụ
Nàng thẹn thùng nguýt yêu cái ứ
Báo hại thân già ứ hự
Ta luôn đau đáu ngày xưa cũ
Thời ta là sư phụ
Có một đám đệ tử
Vui gì mà vui dữ
Nhớ sao mà nhớ dữ
Thời ta là trang nam tử
Hùng hùng hục hục như sư tử
Mang niềm vui cho bao người phụ nữ
Với những câu chữ
Trong những bài thơ tình quyến rũ
Giờ với trò, ta lên hàng cụ
Còn với nàng, ta thành tu hú!
Hự!
KIẾN ĐEN
(TP.HCM 22-4-2011)
Kiến Pru quyết không bỏ cuộc, tham gia tiếp Hội thi Thơ
Cóc Nhái, một chữ cũng thi, chứ không nộp giấy trắng.
học làm thơ con ếch
vui như là chờ tết
làm cho lòng bớt mệt
và cảm thương thân ếch
cất tiếng kêu quệt quệt
rõ ràng là tiếng ếch
đêm vắng cứ thện thệt
nhảy nhởn nhơ y hệt
quanh ếch không ai biết
nên ếch mãi quệt quệt
thật là vui như tết
KIẾN PRU HOÀNG LỆ UYÊN
(Mộc Hóa 23-4-2011)
Thơ Đường và thơ Cổ phong vẫn có luật trắc vận trắc,
nhưng đọc không lấy hơi lên hoài như chùm thơ
"tân phong ” của Kiến Đen. Lấy
hơi lên hoài cũng e mắc cổ họng. Những người có vấn đề
tim mạch nên đề phòng khi đọc hay ngâm loại thơ này.
Hưởng ứng dòng thơ của Kiến Đen, tôi xin giới thiệu bài thơ vận trắc
sau đây.
Bốn mùa thương nhớ
Người xa ta, bóng chim tăm cá
Trong cõi đời mênh mông biển cả
Ai biết người mang nửa mùa Xuân
Ta làm kiếp con ve chờ Hạ.
Những yêu dấu giờ đây xa xăm quá
Mùa Hạ đến mang nỗi buồn rất lạ
Có lá Thu vàng, có nỗi nhớ mong
Có người xưa chờ nhau mà hóa đá.
Yêu một thuở rồi xa nhau muôn thuở
Tuổi thơ ngây tâm tư còn rộng mở
Dẫu xa người một sớm cuối Đông
Sao vẫn mãi bốn mùa thương nhớ!
Ta muốn dựa gốc thông già trên núi đá
Để nghe cơn gió chiều vi vu qua khe lá
Sẽ không màng chuyện của thế nhân
Và quên hết chuyện trời cao đất hạ!
NGUYỄN VĂN HÒA
(TP.HCM 24-4-2011)
Bữa nay chủ nhật, Kiến Chín cũng đi
thi nữa nè.
Bài thơ con Cóc
Cốc! cốc! cốc!
Tôi muốn họa bài thơ con cóc
Nói về cô bé đang xõa tóc
Tựa cửa chờ ai cô bé khóc
Thì ra những lúc cô đi học
Biếng lười nên thường bị chị chọc
Thôi thì lo học đi nghe nhóc
Không thôi cô sẽ phải bị khóc
Kiến Đen nhà ta hay đâm chọc
Ngoái râu làm thơ trong phút chốc
Kiến Già cũng lỡ đâm bị thóc
Câu thơ nào cũng có cái móc
Cho nên thơ thường hay bị dóc
Kiến Ngố làm thơ có hơi sốc
Kiến Prù nối đuôi con nòng nọc
Thơ Đường thơ mật wow quá gộc
Kiến Đạo sĩ ra tay trúng phong phóc
Kiến Bùi lão tướng sắp bật khóc
Bởi lẽ thơ Đường thật là hóc
Kiến Đỗ yêu thơ như ngà ngọc
Kiến Ngô đáp ứng trong phút chốc
Kiến Chín buồn thiu làm thơ cóc!
KIẾN CHÍN -ÚT QUYÊN
(Cần Giuộc 24-4-2011)
Kiến Ngố xin tham gia hội thi thơ Cóc
Nhái THKT.
Tứ quái
Chiều dạo quanh bờ ruộng
Chợt nghe tiếng Ểnh Ương
Một giọng thật thê lương
Nghe não nùng ai oán!
Cũng bờ ruộng buổi sáng
Lại mấy cô Nhái Bầu
Nhảy, nhảy, nhảy... đi đâu
Tìm dừa khô, sả ớt?
Tối tối nghe không ngớt
Cóc kẽo kẹt thở than :
"Cháu ta vẫn không màng!" (*)
Nghiến răng giờ trẹo họng.
Con gì lại trông ngóng
Thì ra chị Chàng Hiu
Tuổi đã luống về chiều
Khoác áo màu xanh lét.
KIẾN NGỐ - HẠ ANH ĐƯỜNG
(Maryland 26-4-2011)
(*) Con cóc là cậu ông Trời
Kiến Đen xin hưởng ứng thêm một bài
nữa.
Tặng nàng con cóc
Tặng quà em mà ta mệt óc
Xoa láng o cái đầu chỉ còn ba chỏm tóc
Trời xanh khéo là trêu chọc
Xui khiến ta gặp em giữa cõi đời ô trọc
Tim ta reo sòng sọc
Đêm trường nằm trằn trọc
Nhớ em thiếu điều muốc khóc
Ta một đời ngang dọc
Khi lên non, lúc xuống dốc
Lúc tung bay, khi lăn lông lốc
Cuối đời tự dưng thành thằng ngốc
Xách cái đầu “sáng chói” loe hoe tóc
Giao nộp cho một người dưng dài tóc
Ta tính tặng em một con sóc
Để em vui nhìn nó nhảy lóc chóc
Ta tính tặng em con cá lóc
Cái đuôi kho, cái đầu luộc
Ta tính tặng em mớ ốc
Chấm nước mắm gừng cùng bạn tán dóc
Rồi ta nhớ em mê “hàng độc”
Bèn ra vườn chạy hồng hộc
Bắt tặng em một con cóc
Cậu ông Trời nào phải dóc!
KIẾN ĐEN
(TP.HCM 26-4-2011) |