Ăn sáng Trung thu cùng thầy Dương Đệ
Sáng nay, thứ Bảy 29-9-2012, trước khi
lên máy bay trở về New York, thầy Dương
Đệ đã mời 3 đứa học trò ở gần khách sạn
thầy lưu trú là Trần Ngọc Bách, Nguyễn
Thanh Phong và Kiến Đen đi ăn sáng tại
nhà hàng Ái Huê (Tản Đà, Q.5). Bữa
trước, thầy định tới đầu tháng 10-2012
mới về lại Mỹ, nhưng có thay đổi kế
hoạch nên về sớm. Bữa nay 14-8 âm lịch,
Tết Trung thu rồi, nên coi như đây là
bữa ăn sáng Trung thu của thầy trò THKT.
Khuya qua, thầy cô Lý Thị Kim Oanh -
Nguyễn Hữu Hạnh cũng đã lên máy bay về
Đức. Trong lúc bốn thầy trò chúng tôi
đang thưởng thức mấy món ăn sáng đặc
trưng của người Hoa ở Chợ Lớn -
Chinatown lớn nhất thế giới, thầy cô
Oanh - Hạnh đang đi mây về gió. Lát nữa
đây, khi 3 ông học trò khò khò giấc trưa
cuối tuần, ông thầy cũng đang thăng trên
ghế máy bay. Quả là con người cứ như
chim trong một thế giới di địch, sáng
ngáp trẹo quai hàm ở nhà, trưa đã lang
thang ở một nước nào đó.
4 thầy trò vừa ăn sáng, vừa nói về
chuyện THKT quá khứ và hiện tại. Thầy
Dương Đệ tâm sự rằng mình từng dạy học ở
nhiều trường, nhưng chưa nơi đâu để lại
dấu ấn và có được tình thầy trò sâu nặng
đặc biệt như THKT. Thầy trò thương nhau
đến là lạ. Bây giờ thầy trò tóc bạc như
nhau, nhiều học trò đã là ông nội, bà
ngoại, thậm chí có cháu gọi bằng cố,
nhưng gặp lại nhau, thầy trò vẫn hồn
nhiên, vui như ngày xưa. Các ông nội, bà
ngoại học tró vẫn xúm xít chung quanh
thầy cô, hạnh phúc và vui đùa hồn nhiên
như cách đây 40 năm.
Kiến Đen từng nghe mấy anh chị lớp trên
nói rằng: "Ở ngoài xã hội, tao được gọi
là ông này bà nọ, về nhà cũng được gọi
là ông là bà, chỉ có về với THKT là tao
được gọi là "mày" như ngày xưa, vui nổ
trời luôn."
Thầy Dương Đệ nhận xét: Có lẽ nếu như
cuộc đời cả thầy lẫn trò không xảy ra
cái biến cố làm thay đổi một cách cơ bản
tất cả, rồi mọi người tứ tán, mất gần 40
năm sau mới tìm lại được nhau và sum họp
thì thầy trò THKT cũng không thương nhớ
nhau dữ dội như thế này. Cũng nếu như
chiến tranh không kết thúc sớm, có lẽ
giờ này thầy trò không thể ngồi bên nhau
đông đủ như vầy. Già Bách nói rằng lớp
mình có 6 bạn bị chiến tranh cướp đi ở
tuổi đôi muơi.
Hôm thầy Dương Đệ và thầy cô Kim Oanh về
thăm Mộc Hóa, các học trò cũ ở đó đã làm
thầy cô xúc động tột cùng. Thầy Đệ phấn
khích tới mức đã làm một điều hiếm hoi
là cầm micro hát. Chủ nhà là thầy Trần
Văn Thới thì "cháy hết mình" vì THKT.
Khi chia tay rồi, nghe tin nhóm thầy trò
THKT ở Saigon vẫn còn ghé thăm nơi này
nơi nọ ở Mộc Hóa, giữa trời mưa, thầy
Thới đã đi tìm và bị ngã lấm lem cả quần
áo. Xe nhóm Saigon về đọc đường, thầy
Thới còn gọi điện than rằng: "Mấy người
về chơi, nhà gần 100 người vui quá, tới
chừng tui ngủ dậy, nhìn quanh chỉ thấy
bàn ghế. Sao mấy người đành đoạn bỏ tui
ở lại." Rồi thầy Thới khóc hù hụ, khóc
dai tới mức thầy Lê Công Phúc phải nhại
lời một bài hát vỗ về qua điện thoại:
"Khóc nữa đi em, khóc nữa đi em..." Buổi
tối, cô Hoàng Thị Cẩm Thạch cho biết
thầy Thới vừa gọi điện lên kể chuyện rồi
lại khóc nữa. Thầy Dương Đệ nói: "Chưa
gặp nhau thì nôn nao mau được gặp. Gặp
rồi khi chia tay thật là đau lòng."
4 thầy trò THKT ăn sáng bên nhau trước
lúc lại kẻ ở người đi tiếp tục ngóng chờ
ngày tái ngộ.
Ba học trò Trần Ngọc Bách, Nguyễn Thanh Phong,
Kiến Đen và thầy Dương Đệ.
Thầy Dương Đệ và Nguyễn Thanh Phong.
Bữa sáng có chả giò bách hoa (chả giò mà dài
như chiếc đũa), chả giò thường, há cảo, bánh bao đậu ngọt. Bốn thầy
trò ăn như vậy trong một nhà hàng người Hoa sang trọng mà chỉ tốn
hơn 200.000 đồng (khoảng 10 USD). Một xửng 4 cái bánh chỉ khoảng
35.000 - 40.000 đồng.
Thầy Dương Đệ và Trần Ngọc Bách.
Thầy Dương Đệ và Kiến Đen.
Thầy Dương Đệ (ngồi) và 3 học trò
Trần Ngọc Bách, Kiến Đen, Nguyễn Thanh Phong.
Có lẽ chỉ có ở THKT mới có cảnh ông thầy rót
trà mời học trò như thế này. Hãy ngó gương mặt ngỡ ngàng hạnh phúc
của Phong Xẹp kìa! Trong suốt bữa ăn sáng, thầy Dương Đệ "quản lý"
cái ấm trà và không ngừng rót cho các học trò.
Nhìn cảnh này, tôi sực nhớ tới cái truyện ngắn
"Cái ấm đất" của nhà văn Khái Hưng mà năm lớp Đệ Thất từng được thầy
cô Việt văn cho làm bài trần thuyết.
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(Saigon 29-9-2012)
|