COLORADO KÝ SỰ 9-2013 #09:
Khu đất thánh của
dân da đỏ Crazy Horse
Dân da đỏ thốn cái con mắt và bực
cái bụng lắm à nghen khi thấy mấy
trự dân da trắng từ châu Âu tràn
sang chiếm đất tổ tiên mình lập ra
cái nước Hoa Kỳ lại còn tạc tượng 4
ông tổng thống của họ trên ngọn núi
đá hoa cương Six Grandfathers nằm
ngay trong lãnh địa của bộ lạc da đỏ
Lakota Sioux. Đó là khu tưởng niệm
quốc gia núi Mount Rushmore National
Memorial (nay gần thị trấn Keystone
trong vùng núi Black Hills thuộc
bang South Dakota) được xây dựng từ
năm 1927 tới 1941. Vậy nên năm 1948,
người da đỏ - dân bản địa của nước
Mỹ - đã hè nhau tạc tượng thủ lĩnh
chiến binh Crazy Horse của bộ lạc
Oglala Lakota trên ngọn núi
Thunderhead Mountain trong vùng đất
linh thiêng của người Oglala Lakota,
cũng thuộc vùng núi Black Hills.
Thủ lĩnh Ngựa Điên Crazy Horse
(1840-1877) có tên theo tiếng Lakota
là Thasunke Witko (nghĩa là “con
ngựa của ông cuồng điên”). Ông đã
cầm vũ khí khởi nghĩa chống chính
quyền liên bang Mỹ khi người da
trắng xâm lấn lãnh thổ và hủy hoại
cuộc sống của bộ lạc Lakota. Chiến
thắng lừng lẫy nhất của ông là trong
trận chiến Little Bighorn ở gần sông
Little Bighorn (phía đông Lãnh thổ
Montana) hồi hạ tuần tháng 6-1876.
Đây là trận đánh nổi tiếng nhất
trong cuộc Đại chiến của người da đỏ
Sioux (Great Sioux War) năm
1876-1877. Đối thủ của thủ lĩnh
Crazy Horse là Trung đoàn Kị binh số
7 của Quân đội Hoa Kỳ. Trong trận
này, 5 đại đội quân liên bang đã bị
tiêu diệt (với 268 người chết và 55
người bị thương), te tua nhất là
Tiểu đoàn Custer gồm 700 quân do
George Armstrong Custer chỉ huy.
Tiểu đoàn trưởng Custer, 2 người anh
em, 1 người cháu họ và 1 em rể đã tử
trận. Sau khi đầu hàng quân của
Tướng Crook năm 1877, thủ lĩnh Crazy
Horse đã bị một lính canh dùng lưỡi
lê đâm chết trong khi đang bị giam
trong Trại Robinson ở nơi nay là
bang Nebraska. Cho tới nay, Crazy
Horse vẫn là một trong những người
da đỏ bản xứ được tôn kính nhất.
Ngay cả Bưu chính Mỹ cũng đã in hình
ông lên tem thư.
Việc xây dựng đài tưởng niệm Crazy
Horse đã được Gấu Đứng Henry
(Standing Bear), một trưởng lão bộ
lạc Lakota, cho phép. Đây là tác
phẩm nghệ thuật của nhà điêu khắc
người Mỹ gốc Ba Lan Korczak
Ziolkowski. (Có một sự trùng hợp là
đài tưởng niệm tạc 4 vị tổng thống
Mỹ là tác phẩm của nhà điêu khắc
người Mỹ gốc Đan Mạch Gutzon Borglum
– toàn là dân nhập cư không phải từ
Anh.)
Người ta cũng dùng mìn để phá núi và
tạo ra những phần tượng lớn. Còn
những chi tiết được tạc bằng tay.
Khi hoàn tất, đây sẽ là pho tượng
Crazy Horse đang cỡi ngựa chiến đưa
thẳng tay chỉ về phía trước biểu
tượng cho câu nói nổi tiếng của ông:
“Đất đai của tôi là nơi thân xác tôi
được chôn.” (My lands are where my
dead lie buried).
Từ điển bách khoa online Wikipedia
cho biết: Vào năm 1929, trưởng lão
da đỏ Gấu Đứng Henry đã viết thư cho
nhà điêu khắc Ziolkowski nói rằng:
“Các thủ lĩnh bạn tôi và tôi muốn
cho người da trắng biết rằng người
da đỏ cũng có những anh hùng vĩ
đại.” Nhà điêu khắc này hồi năm 1924
từng tham gia đội thực hiện công
trình Núi Rushmore dưới quyền của
nhà điêu khắc Borglum. Vậy là thủ
lĩnh Gấu Đứng và Ziolkowski đã ngồi
lại với nhau cho ra đời tác phẩm để
đời này. Ban đầu nhà điêu khắc đề
nghị thực hiện ở Wyoming Tetons, nơi
có đá dễ tạc tượng hơn. Nhưng thủ
lĩnh Gấu Đứng kiên quyết phải tạc
tượng ở vùng núi Black Hills vốn
được coi là đất thiêng của văn hóa
Lakota.
Có nguồn tin nói rằng, nhà điêu khắc
Ziolkowski đã được chính phủ liên
bang đề nghị chi cho 10 triệu USD,
nhưng ông đã từ chối vì sợ rằng công
trình này sẽ bị người Mỹ da trắng sử
dụng theo ý đồ của họ, không còn là
một di sản của người da đỏ bản xứ
nữa.
Những quả mìn phá núi đầu tiên nổ
vang năm 1948. Nhà điêu khắc
Ziolkowski chết năm 1982 ở tuổi 74.
Phải mất 16 năm sau (năm 1998),
khuôn mặt của Crazy Horse mới được
tạc xong. Do không có đủ tiền, cho
tới nay, tượng đài mới chỉ có phần
khuôn mặt của thủ lĩnh da đỏ là được
hoàn thành và phần phạt ngang kéo
dài sẽ là vị trí tạc cánh tay chỉ về
phía trước của ông kèm theo một cái
lỗ được khoét ở vị trí giữa ngực và
bờm ngựa.
Có thể nói rằng cả gia đình
Ziolkowski đã hiến cuộc sống của
mình cho công trình này. Bà Ruth (vợ
nhà điêu khắc) và 7 trong số 10
người con của họ đang làm việc tại
đây. Bà Ruth năm nay 87 tuổi hiện là
tổng giám đốc Quỹ Tưởng niệm Crazy
Horse. Cô con gái Monique
Ziolkowski, một nữ điêu khắc gia, đã
chỉnh sửa một số chi tiết trong bản
vẽ của cha để tượng đài tốt hơn. Tuy
nhiên không rõ cô có sửa lại cái
ngón tay chỉ của thủ lĩnh da đỏ
không? Một số người đã chỉ trích
việc nhà điêu khắc Ziolkowski cho
thủ lĩnh Crazy Horse chỉ ngón tay
trỏ về phía trước. Văn hóa của người
da đỏ bản xứ cấm kỵ dùng ngón tay
trỏ để chỉ vào một người hay một vật
gì.
Từ tháng 10-2006, Quỹ Tưởng niệm
Crazy Horse bắt đầu cuộc quyên góp
trên khắp nước Mỹ để hoàn tất công
trình này, dự trù cần 16,5 triệu USD
vào năm 2011. Năm 2007, T. Denny,
một nhà từ thiện ở Sioux Falls
(South Dakota) đã quyên tặng 2,5
triệu USD để xây trường đại học và
trung tâm đào tạo y khoa cho người
da đỏ Bắc Mỹ, và Bảo tàng người da
đỏ Bắc Mỹ trong khu vực đài tưởng
niệm. Sanford cũng tặng thêm 5 triệu
USD (rải ra mỗi năm 1 triệu USD) để
tạc phần đầu con ngựa mà Crazy Horse
cỡi. Tháng 7-2010, hai vơ chồng Paul
và Donna “Muffy” Christen ở Huron
(South Dakota) tặng 5 triệu USD để
xây dựng tại đây một khu trường vệ
tinh dạy toán, Anh ngữ và các khoa
nghiên cứu về người da đỏ Mỹ cho bậc
cao đẳng.
Toàn bộ pho tượng Crazy Horse cũng
tạc trên đá hoa cương (granite) khi
hoàn tất sẽ có kích thước rộng 641
feet (195m) và cao 563 feet (172m),
trở thành tác phẩm điêu khắc lớn
nhất thế giới. Riêng phần đầu của
thủ lĩnh da đỏ sẽ cao 87 feet (27m),
cao hơn hẳn đầu 4 vị tổng thống Mỹ
tạc trên núi Rushmore - mỗi đầu cao
60 feet (18m). Chưa hết, chỉ cần
diện tích cái mặt, đầu và mái tóc
của sếp da đỏ này là đủ để ôm trọn 4
cái đầu tổng thống của Núi Rushmore.
Có lẽ đó là một thâm ý của người da
đỏ.
Khu tưởng niệm Crazy Horse Memorial
hiện nay do Quỹ Tưởng niệm Crazy
Horse Memorial Foundation – một tổ
chức phi lợi nhuận tư nhân quản lý.
Mặc dù bao gồm cả Bảo tàng người da
đỏ Bắc Mỹ và Trung tâm văn hóa người
da đỏ bản xứ, khu tưởng niệm này vẫn
không được coi là một công trình
tưởng niệm quốc gia.
Khu tưởng niệm Crazy Horse Memorial
nằm trong vùng Black Hills, thuộc
Hạt Custer (bang South Dakota). Địa
chỉ của nó là 12151 Avenue of the
Chiefs, Crazy Horse, SD 57730. Nó
nằm giữa 2 thành phố Custer và Hill
City, cách núi Rushmore khoảng 17
mile, trên xa lộ US-16 West/ US-385
South.
Trưa thứ Bảy 21-9-2013, sau khi đi
thăm khu đài tưởng niệm quốc gia
Mount Rushmore National Memorial ở
gần thị trấn Keystone (bang South
Dakota) – nơi có chân dung 4 vị tổng
thống tiêu biểu của Hoa Kỳ được tạc
trên ngọn núi đá hoa cương và sau đó
là khu vực thần bí Cosmos Mystery
Area ở Rapid City gần đó, bảy thầy
trò Trung học Kiến Tường (THKT)
chúng tôi quành xe lại theo xa lộ
US-16A West, đi ngang qua thị trấn
Keystone vào xa lộ bang SD-244 West
ngang qua khu Mount Rushmore, rồi
tiếp tục xuôi theo xa lộ US-16 West/
USD-385 South để cuối cùng rẽ trái
vào đường Avenue of the Chiefs. Khu
Carzy Horse cách khu Cosmos Mystery
Area 22,8 mile (khoảng 40 phút lái
xe). Tới nơi vào lúc 1 giờ chiếu,
giữa trời nắng chang chang.
Vé vào thăm 10 USD/người cho khách
từ 6 tuổi trở lên (dưới tuổi đó là
miễn phí) hoặc mua vé mão nguyên cả
xe là 27 USD.
Ai khỏe chân và mê thám hiểm thì có
thể đi theo một con đường mòn
(trail) dài 10km (6,2 mile) dẫn lên
tận đầu của thủ lĩnh để ra đứng trên
cánh tay của ông mà diện đối diện
với ông (khuôn mặt ông cao như một
tòa nhà 9 tầng). Thầy trò chúng tôi
tự lượng sức đã mòn mỏi và gân cốt
đã nhão nhoẹt nên chọn cách tham
quan khu bảo tàng da đỏ nằm trong
nhà có máy lạnh. Khu bảo tàng rộng
mênh mông này chứa hơn 11.000 hiện
vật lịch sử, tác phẩm nghệ thuật, đồ
vật đương đại của các nhóm bộ tộc da
đỏ. Chỉ có điều hơi bị lạc điệu là
họ trưng bày khá nhiều chiếc xe môtô
Harley-Davidson to vật vã. Tôi nói
đùa: Dân da đỏ thời nay không cỡi
ngựa chiến 4 cẳng mà chơi toàn ngựa
sắt 2 bánh.
Trên một sân khấu nhỏ ngoài trời lấy
ngọn núi tạc tượng Crazy Horse làm
hậu cảnh, giữa cái nắng chang chang,
hai người đan ông da đỏ một lớn
tuổi, một trẻ mặc trang phục lễ hội
của họ đang nhảy múa theo tiếng nhạc
của người da đỏ. Cái ông lớn tuổi
bụng bự chang bang nhảy coi mòi mệt
mỏi. Đáng tiếc là họ đã chơi bằng
nhạc ghi âm nhưng lại không chịu ý
tứ giấu chiếc máy phát và giàn loa
đi. Trên sàn có mấy chai nước tăng
lực, nhảy một hồi mệt thì họ lại nạp
thêm năng lượng rồi nhảy tiếp. Họ
không xin tiền, nhưng ai có lòng hảo
tâm đóng góp thì họ chẳng hề từ
chối. Thầy Mai Văn Nhãn móc bóp lấy
tờ 20 USD đưa cho phu nhân lên tặng
cho hai nghệ sĩ da đỏ. Cái ông da đỏ
lớn tuổi nhận tiền xong còn ôm hun
một cái vô má cô. Ông thầy của tôi
càu nhàu, đã mất tiền còn để bà xã
bị hun nữa chớ!
Nhân tiện nói luôn, người da đỏ Mỹ
(American Indian) theo số liệu thống
kê dân số năm 2010 có hơn 5,5 triệu
người, trong đó có khoảng 3 triệu là
thuần chủng. Họ sống tập trung ở các
bang miền tây Hoa Kỳ, chủ yếu trong
các vùng được chính phủ Mỹ quy hoạch
gọi là “khu bảo tồn da đỏ” (Indian
reservation). Giàng ơi, hỏi 10 người
ở Mỹ thì có tới 9 người lè lưỡi bái
phục cái level “làm biếng number
one” của người da đỏ. Phần lớn họ
sống bằng tiền trợ cấp, chẳng thèm
làm gì, suốt ngày uống rượu và cờ
bạc. Có người nhận xét rằng đó là ý
đồ của chính quyền Mỹ cứ để cho dân
da đỏ sống vất vưởng như vậy, sống
mà không chết, chẳng tâm sức đâu mà
nghĩ tới chuyện kiện tụng đòi lại
đất đai tổ tiên.
Ngay cái khu tưởng niệm Crazy Horse
Memorial cũng mang tính chất rất “lè
phè” của dân da đỏ. Chẳng có công
trình nào trên thế giới mà khởi công
từ năm 1948 cho tới nay 65 năm mới
làm được có chút xíu. Cụm tượng 4
tổng thống trên núi Rushmore tuy
cũng do không có đủ tiền mà không
làm trọn vẹn như phác thảo ban đầu
nhưng coi như cũng xong trong 14
năm. Ngay cả cái đại kim tự tháp
(Great Pyramid) kỳ quan thế giới của
Ai Cập cổ đại cũng chỉ mất khoảng 20
năm là hoàn tất. Báo New York Times
(5-2012) cho biết: Quỹ Tưởng niệm
Crazy Horse thu được lệ phí vào cửa
khu tưởng niệm trong năm 2010 tới
3,8 triệu USD. Trong 5 năm qua, khu
tưởng niệm này đã nhận được hơn 19
triệu USD tiền bá tánh đóng góp.
Tiền không thiếu, có nghĩa là dân da
đỏ khoái câu giờ!
Thật ra, có lẽ đối với nhiều người,
làm được cỡ như vậy là đủ hấp dẫn
rồi, vả lại, cái gì còn dở dang
thường có sức thu hút riêng của nó.
Ngày ngày thiên hạ từ khắp các tiểu
bang và từ khắp thế giới vẫn nườm
nượp đổ về đây nộp tiền vào cổng và
dốc hầu bao mua hàng lưu niệm đặc
sản da đỏ (tôi phát hiện có những
món hàng lưu niệm – gift in rành
rành chữ “Made in China”). Ngoài ra,
có lẽ Quỹ Tưởng niệm Crazy Horse giờ
muốn tập trung đầu tư khu này làm
bảo tàng và trung tâm di sản văn hóa
cho người da đỏ là chính. Pho tượng
thủ lĩnh Crazy Horse cứ phơi nắng
gió mưa tuyết mà… trơ gan cùng tuế
nguyệt hén!
KIẾN ĐEN
(Crazy Horse, South Dakota
21-9-2013)
Kiến Đen tại khu Crazy Horse.
Thầy cô Nguyễn Hữu Thành và Huỳnh
Kim Thọ đứng thưởng thức những điệu
nhảy củ dân da đỏ.
Cô Kim Thọ.
Thầy cô Mai Văn Nhãn.
Những du khách đi theo đường mòn lên
tận đỉnh núi. (5 ảnh cuối có nguồn
từ Internet. Thanks.)