Cuộc
ghé thăm bất ngờ!
Nguồn minh họa: Internet. Thanks.
Sáng thứ Sáu ngày 18-10-2013, Út
Quyên mới thức dậy thì nghe tiếng gõ
cửa kêu: Út Quyên ới ời!!!!! Út mình
nhanh chân chạy ra!!!! Ai vậy
ta??????? Nhìn sơ cũng thấy hơi quen
quen. Người đâu mà đẹp quá xá quà
xa!
- Nhớ ai không?
Út ngờ ngợ nhưng chẳng dám tin nên
nhanh nhảu:
- Nhớ chết liền.
- Oanh nè!!!!
- A!!!! Chị Oanh về nước hồi nào
vậy? Bất ngờ quá nên em không nhận
ra.
Rồi hai chị em vào nhà, Út mình
huyên thuyên hỏi hết câu này rồi đến
câu kia, chị Oanh trả lời không kịp
thở.
- Chị Oanh gặp Kiến Đen – Kiến Già
Bách – Kiến Xẹp chưa? Có rủ cà phê
nhớ nhau chưa?
- Chưa gặp mặt. Nhưng có gặp nhau
qua điện thoại “sợ ông Kiến Già lắm,
ổng lanh ghê lắm, có rủ mình đi cà
phê nhưng một mình không dám đi”.
Úy trời đất ơi Kiến Già ơi! Ông làm
sao mà Úc Oanh sợ ông dzữ dzậy???
- Còn Kiến Đen thì sao?
Úc Oanh nói: Dễ thương, vui tánh,
giỏi nữa!
Hay da, vậy Kiến Đen có điểm rồi.
Chị Oanh nói:
- Để mình điện cho Kiến Đen xem giờ
nầy ổng ở đâu?
- Allo Allo!!!! Kiến Đen hả? Đang ở
đâu?
- Allo, tui đang ở Đà Nẵng.
Úc Oanh đưa điện thoại cho Út Quyên
rồi hỏi tiếp:
- Nghe tiếng biết ai không?
Út Quyên: Allo Allo!!! nghe không?
biết ai không?
- Không! Ở Đà Nẵng đang mưa gió nên
nghe không rõ, chỉ biết hỗng phải
đàn ông!
- Kiến Chín đây!!!!
- Vậy hả Kiến Chín khỏe không?
- Khỏe lắm! Kiến Đen khỏe không? Đà
Nẵng bão lớn lắm, nhớ cẩn thận coi
chừng bão cuốn trôi về Saigon nhe!
Thế rồi cuộc nói chuyện với Kiến Đen
cũng chấm dứt. Chị Oanh kể chuyện
hồi nhỏ chị đi học ở Cần Giuộc mỗi
ngày trên chiếc xe mini đến trường,
chiếc áo dài trắng bay bay động lòng
không biết bao nhiêu chàng trai xứ
Mỹ hi hi!!! (Mỹ Lộc, Cần Giuộc) và
sau đó chị Oanh đi dạy học ở Tân Kim
cũng thuộc huyện Cần Giuộc, cũng có
biết bao nhiêu kỷ niệm vui buồn của
thuở xa xưa nhưng bây giờ hỗng nhớ
ai hết, chỉ nhớ THKT thôi, rồi đến
ngày chị rời khỏi quê hương sang Úc
rất là nhiêu khê. Biết bao nhiêu
sóng gió. Nhưng cuối cùng cũng được
hạnh phúc nơi đất khách, và được làm
quen với Từ đường THKT thật là vui.
Chị nói vui nhất là trò chuyện với
Kiến Đen, Kiến Già Bách, Kiến Phong
Xẹp… Hôm nay trở về quê nhà, thấy
đâu đâu cũng lạ hơn ngày xưa, mà
cũng phải thôi, mấy chục năm trời
còn gì! Người còn thay đổi theo thời
gian huống gì là xã hội. Hai chị em
tâm sự một lúc thì chị Oanh ra về,
nhưng trước khi về, Út mình được
nhận quà Úc của Úc Oanh, hi hi
hi!!!! Sướng rên mé đìu hiu!!!!! Cám
ơn chị Oanh nhiều nhé! Ước gì mình
cũng có một tối cà phê nhớ nhau chị
Oanh nhỉ? Nhưng Cần Giuộc không có
chút gì gọi là lãng mạn, thôi thì Út
Quyên chúc chị Oanh thật vui trong
19 ngày về thăm lại quê hương. Chúc
chị vui thật là vui!!!!
ÚT QUYÊN - KIẾN CHÍN
(Cần Giuộc 18-10-2013)