"Học trò bất đắc dĩ" Nguyễn Hoàng Sơn
(áo vàng) ngồi giữa các bạn học cũ tại nhà thầy Cao Thành
Phát. Từ trái qua: Nguyễn Kim Hoàng, Nguyễn Thị Xem, Phạm
Thị Huệ, Nguyễn Văn Dũng và Đỗ Văn Tám.
"Nhân vật chơi khăm" Trần Văn Kiêm Tài ngồi giữa hai bạn Nguyễn Thanh
Liêm (bên trái) và Nguyễn Văn Dũng.
Lê Ngọc Điền - "thầy Kỳ của Sơn" và Nguyễn
Thị Lệ (Dung) - "người phá bẫy".
Trong cuộc họp mặt thầy trò Trung học Kiến Tường hôm Mùng 5 Tết Canh
Dần (18.2.2010), do chỉ có một mình tại Thành phố Tân An (Long An),
bạn Nguyễn Hoàng Sơn đã phải "tự lực cánh sinh" tới nhà thầy Cao
Thành Phát. Sơn đã chở cô nàng "người dưng khác họ chẳng nọ thời
kia" của mình trên chiếc xe gắn máy SH đi đường tắt tới thị xã Gò
Công.
Trước đó, Sơn đã gọi điện cho bạn Trần
Ngọc Bách, đang tập trung ở nhà cô Hoàng Thị Cẩm Thạch (Q.5,
TP.HCM), để hỏi xem thầy Nguyễn Xuân Kỳ (ở Biên Hòa) đi với
ai? Bách cho biết thầy Kỳ đi chung xe với hai bạn Võ Tấn
Tràng và Lê Văn Dược.
Khi Sơn đến nhà thầy Phát thì các cánh
TP.HCM, Mộc Hóa và Đồng Nai đều có mặt. Thấy Bách đang nói
chuyện với Tràng, Sơn không nhận ra Tràng (bạn học cũ) nên
hỏi Bách: "Ai vậy?". Bách trả lời: "Võ Tấn Tràng chứ ai."
Sơn hỏi thầy Kỳ đâu? Bạn Trần Văn Kiêm Tài (Mộc Hóa) đứng
bên cạnh chỉ ngay bạn Lê Ngọc Điền (bạn học cũ của cả hai)
và nói: "Thầy Kỳ đây nè. Mày phải khoanh tay cúi đầu chào
thầy Kỳ cho lễ phép đó nghen!" Sơn cự nự: "Mày khỏi dạy tao
về đạo đức nghen!" Rồi Sơn kính cẩn chào "thầy Kỳ - Lê Ngọc
Điền". Điền tỉnh bơ đáp lại: "Khỏe không con?"
Sau đó, Sơn hí hửng kêu chị Ba của mình
là bạn Nguyễn Thị Lệ (Dung) tới chào "thầy Kỳ". Bạn Lệ nạt
em: "Thằng Lê Ngọc Điền đó chớ thầy Kỳ đâu." Sơn biết mình
bị mấy bạn chơi khăm, cự nự om sòm trong tiếng cười của bè
bạn cũ.
Quả là một kỷ niệm khó quên đối với họ.
Làm sao mà những người bạn chung lớp
ngày xưa có thể nhận ra nhau sau 38 năm bặt tin? Năm 1972,
đang học lớp 10, do chính quyền Saigon "đôn quân", gom lính
ờ tuổi 17, các lớp 10 đã phải tứ tán. Điền lên Saigon học
tiếp ở Trung học Petrus Ký (nay là THPT Lê Hồng Phong). Sơn
thì sau này gắn bó với Long An, trở thành huấn luyện viên
bóng đá của tỉnh.
Thật ra, trong cuộc họp mặt này, Nguyễn
Hoàng Sơn cũng là một người may mắn. Sơn đã mời được các
thầy cô và bạn bè thuộc cánh TP.HCM và Đồng Nai trên đường
về ghé chơi nhà mình tại TP. Tân An. Khi được nhận lời. Sơn
đã vội vã chở vợ về nhà trước để chuẩn bị. Sau đó, Sơn liên
tục gọi điện cho Bách để hỏi mọi người tới đâu rồi. Vợ chồng
Sơn và vợ chồng đứa con trai của Sơn đã đón tiếp mọi người
trên cả tuyệt vời. Xúc động vô cùng. Chúng tôi không thể nào
quên được hình ảnh Sơn vui như trẻ thơ. Bạn đã ôm đàn hát
những bài hát do mình sáng tác, hát say sưa và xúc động.
Thầy Nguyễn Trọng Hòa đang nhìn
Nguyễn Hoàng Sơn say sưa hát trong niềm vui như trẻ thơ.
P.H.P. (ghi theo lời kể của Trần Ngọc
Bách)
29.3.2010
|