|
Song thất thập tái ngộ
Sáng sớm thứ Năm 15-4-2010, thầy Võ
Xuân Sơn từ Kiến Bình lên TP.HCM để khám sức khỏe tổng quát định kỳ,
theo yêu cầu của bác sĩ Võ Xuân Huy, con trai thầy, hiện đang làm việc tại
Bệnh viện Bệnh Nhiệt dới TP.HCM.
Bạn Trần Ngọc Bách thay mặt tập thể
THKT đón thầy ngay tại bệnh viện. Buổi tối, bác sĩ Huy nhắn
tin cho biết: "Ba em bị viêm phế quản. Ngày nay em làm xét nghiệm
máu và chụp X-quang phổi, sức khỏe tạm ổn, phải truyền nước biển mỗi
ngày. Có lẽ ba em sẽ phải ở lại Saigon vài ngày. Em sẽ thông tin
hàng ngày cho quý thầy cô và các anh chị."
Sáng hôm sau, thứ Sáu 16-4, hai
thầy Võ Xuân Sơn và Bùi Trung Tính cùng hẹn nhau đi uống cà phê
tại... Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới. Thầy Sơn lên Saigon ở quận Bình
Thạnh, còn thầy Tính thì ở quận Tân Phú, điểm hội ngộ mãi tận quận
5. Đây là lần đầu tiên hai cụ gặp nhau sau 40 năm xa cách. Có một
điều trùng hợp thú vị: hai thầy đều cùng tuổi (sinh năm 1940), cùng
sinh nhật 26-4.
Từ trái qua, thầy Bùi Trung Tính, thầy Võ Xuân Sơn
và bác sĩ Võ Xuân Huy, con trai thầy Sơn.
Chỉ mới đầu năm nay thôi, liệu có ai trong
họ dám le lói trong đầu ý nghĩ có lúc họ lại được tay trong tay với
nhau? Vây mà bây giờ đó lại là sự thật. Lũ võ lâm giang hồ THKT đã
xưng tụng hai Lão đại sư của mình là hai chưởng môn. Thầy Tính là
Chưởng môn Lãng mạn giáo, còn thầy Sơn là chưởng môn phái Cái bang.
Coi hai vị, chẳng biết ai... bệnh hơn ai. Thầy Tính trông phong độ
hơn, nhưng trong người đang mang cái stent được đặt sau một cơn nhồi
máu cơ tim hồi năm 2007. Ở tuổi 70 này, cu ki một bóng, thầy Tính
vẫn phải sớm tối "chạy sô" dạy kèm để lo cái sự cơm áo gạo tiền vốn
chẳng biết đùa với các nho gia!
Thầy Bùi Trung Tính (bên trái)
đã túc trực hàn huyên bên người bạn già thầy Võ Xuân Sơn khi
thầy Sơn đang truyền nước biển. Bác sĩ Võ Xuân Huy cho biết: truyền nước biển chỉ để cho thầy
khỏe thêm thôi. Mà trên hai chiếc tủ đầu giường có mấy
ly cà phê đá. Phải chăng nước biển thì truyền vào tĩnh mạch. còn cà
phê đá thì nạp thẳng vào bao tử?
Hic, 40 năm xa cách mới gặp lại nhau lại
ở cái nơi "nhạy cảm" này thì thật là cám cảnh cho hai
người bạn 70! Họ xa nhau khi mới ở tuổi 30 mà thôi. 40
năm qua họ sống mỗi người một phương, bặt tin nhau, cầm chắc kiếp
này chỉ còn có thể nhớ nhau trong hoài niệm. Ồ, sao lại có sự trùng
hợp ngẫu nhiên tới vậy? Hai người bạn này gặp lại nhau trên chiếc
giường số 30. Đó chính là số tuổi mà cách đây 40 năm họ đã chia xa
nhau.
Nhưng may mắn thay, tình bạn của họ là một
câu chuyện cổ tích happy-end. Và họ hẹn nhau sáng hôm sau đi uống cà
phê tiếp... Thầy Tính lại tiếp tục cái kiểu cười khà, khà, chỉ chấp
nhận là mình nhiều tuổi chứ chưa phải già! Còn thầy Sơn thì càng gật
gù tâm đắc rằng như chưa hề có cuộc chia ly...
|
Ngày gặp lại
Kính tặng thầy Võ Xuân Sơn,
thầy Bùi Trung Tính
nhân ngày hai thầy gặp lại nhau
sau 40 năm xa cách
Hai
người bạn già bốn mươi năm gặp lại
Khi
cùng trước thềm thất thập cổ lai hy
Ta
thấy hình ta trên khuôn mặt bạn
Tim
lại nhủ rằng chưa hề chia ly
Ta
gặp nhau khi tuổi đời còn rất trẻ
Về
Kiến Tường khởi nghiệp phấn trắng bảng đen
Đời
độc thân chung nhau căn phòng trọ
Chia
cho nhau những buổi tối chong đèn
Xa
gia đình vào đời nơi tỉnh lẻ
Sáng
học trò, tối có bạn tình thân
Đêm
giật mình cụng đầu nhau trong hầm trú ẩn
Kiếp
nhân gian ngày tháng cứ xoay vần
Sao
thể quên những chuyến đi bó gối
Tắc
ráng lao giữa trời nước mênh mông
Dân
thị thành nếm mùi mùa nước nổi
Học
cơi sàn, học giăng lưới, chống xuồng
Cực
có cực, nhưng quãng đời đẹp nhất
Của
chúng ta thời chung một Kiến Tường
Ta
xa nhau là những chàng trai trẻ
Gặp
lại nhau thì đã cuối con đường...
PHẠM HỒNG PHƯÓC
(TP.HCM 16-4-2010)
|
|
|
|
|