Kính gởi Thầy Cô Trang Thủy
Cần Giuộc 22-5-2010
Đầu thư em xin kính chúc sức khỏe Thầy Cô. Đáng
lẽ ra thư này em gởi từ lâu, nhưng vì bận rộn việc trường tổng kết
cuối năm nên đến hôm nay em mới gởi. Xin chịu tội cùng Thầy Cô.
Thầy Cô biết không? Đọc những dòng thư của
Thầy, em rất sung sướng, hình như!!!! có lẽ???? Thầy Cô không quên
mình, mà sao có thể quên được Thầy Cô nhỉ???? Mặc dù sau mấy mươi
năm không gặp, đọc đi đọc lại những dòng thư mà không chán. Hôm qua
em đang nhập điểm ở trường, tự dưng em muốn mở trang web THKT, em
chỉ vào hình Thầy Cô mà khoe với bạn “Thầy Cô tui đó à!!!” Hi hi hi
hi, Thầy Cô biết không??? tụi nó bảo thầy mày giống nhà Bác học
Einstein quá! Chắc có lẽ tại bộ râu của Thầy đấy! Em liền nảy ra ý
nghĩ đặt liền mấy câu thơ "con cóc" tặng Thầy Cô.
Thầy tôi râu tóc
bạc phơ,
Nhưng còn phong độ không ngờ
được đâu!
Thời gian như thuốc
nhiệm mầu,
Cho Thầy sức khỏe nên râu càng
nhiều
Cô tôi thấy thế đăm
chiêu
Sợ râu nhiều quá sao “thơm ”
được nào?????
Vì là giáo viên toán nên em không thể nào gieo
vần câu cuối, xin Thầy Cô đừng cười. Trưa qua em có nhận điện thoại
của Thanh Đương, cũng đang ở Mỹ, Đương nói đã phone cho Thầy Cô. Cô
bảo nó kể gì đó đó của Tbầy hồi xưa. Thầy ơi coi chừng bị ngắt nhéo
nha! Hi hi hi!!! Nếu có bị thật, Thầy hãy trả lời với cô là “Chuyện
ngày xưa còn bé mà lị”. Hi hi hi!!!! Cô ơi! vui một chút nha vì Thầy
đã bỏ cây quạt đen huyền ngày xưa lúc còn ở Mộc Hóa rồi. Thì xem như
chỉ có Cô là số 1 “Number One”.
Em hát hai con thằn lằn con cho Cô vui nha!
Hai con thằn lằn con,
đùa nhau cắn nhau đứt đuôi.
Cha con thằn lằn con,
buồn thiu gọi hai con mắng cho.
Hai con thằn lằn con,
đuôi thì to nhưng đã đứt rồi.
Ôi đớn đau quá trời,
thằn lằn con khóc la tơi bời.
Chúc Thầy Cô thật vui sau khi đọc thư của em.
ong thư Thầy Cô.
Học trò của Thầy Cô
NGUYỄN THỊ KIM QUYÊN
Email của em :
[email protected]
Chiếu Đức Từ là pháp danh ở Chùa của em. Ba năm
nay cứ mỗi tháng em dẫn chương trình cho Chùa một lần cũng vui và
tâm được an lạc.
|