Những câu chuyện của chúng ta

 

 

 

 

 

 

Buổi hội ngộ tình thương

 

Dù đã biết giờ này Kiến Đen đang "đằng vân giá võ" (cao hơn cả đỉnh Vu Sơn đê mê!) để hồi cố quốc, tôi cũng nóng lòng gửi hình ảnh về buổi hội ngộ tình thương đầy diệu kỳ của sáng thứ Hai 20-9-2010 tại TP.HCM.


Đúng 7 giờ sáng, Trần Ngọc Bách đã có mặt tại bến xe Chợ Lớn để làm cuốc "xe ôm" đầu tiên trong một ngày mới. Định gọi taxi đi cho sang trọng nhưng chợt thấy cái dáng hao gầy cùng nét mặt ế độ của anh bạn Ngọc Bách, thấy tội tội thế nào! Thôi cũng đành "làm người hát rong" mà bấm bụng cưỡi lên con Lead đỏ của Bách ngồi tạm vậy. Để mọi người cho mình là kẻ đúng tình nghĩa vong niên từ thuở THKT (mặc dù trong bụng cứ nơm nớp e ngại, sợ mình ngồi trên xe ôm sẽ bị người đời cười chê cho mình là: "Tay ôm cặp táp kè kè, Tưởng làm giám đốc, ai dè... giác hơi!").

 

Từ trái qua: Con trai An Ngọc Bích, bạn An Ngọc Bích, Trần Ngọc Bách, thầy Ngô Bảo Toàn, bạn Nguyễn Huy Cường.


Quán cà phê Cát Đằng ở đường Sư Vạn Hạnh gần như là nơi hội ngộ thường xuyên của những cư dân THKT từ lâu rồi. Hễ có dịp ới a là... ta có mặt. Hai thầy trò chưa kêu "chất lỏng màu đen hòa trong đá" thì cháu Nguyễn Huy Cường, bác sĩ của Phòng mạch THKT đã đến. Sau thủ tục giới thiệu Cường cho em Bách thì hai chú cháu tự như quen từ kiếp nào, đã hợp nhau rôm rả chuyện huyên thuyên. Rồi tiếp đến bạn Thọ và hai mẹ con em An Ngọc Bích xuất hiện. Vui quá, tôi tay bắt mặt mừng thân thiết với em Bích liền ngay, bởi gần 40 năm nay mới gặp lại em... lần đầu! (Sao gọi là gặp lại em... lần đầu? Có gì đâu, hễ là THKT thì bây giờ là gặp lại thôi).

Rồi những chuyện cũ mới, vui buồn trao nhau chân thật, tôi có gửi cho Quang 2 hộp thực phẩm chức năng để Bích về Mỹ trao lại cho anh mình. Tôi trải lòng nhắn lời lại cho Quang: đây không phải thần dược như lời quảng cáo mà chính đây thực sự là tâm hồn của những tấm lòng THKT gửi cho một thành viên gia đình mình. Mong Quang vui hơn với chút quà này. Cháu Huy Cường cũng có vài lời căn dặn chú Quang theo chuyên môn của thầy thuốc. Điều kỳ diệu xảy ra trong buổi sáng hôm nay là cô Bích về Mỹ đã có thêm một đứa cháu tinh thần và con cô Bích có thêm được một người bạn vừa quen nơi mình chôn nhau cắt rún.


Mong sao, nơi bình yên chim hót sẽ muôn đời là Chung một mái trường THKT thân yêu. Rất mong.

 

NGÔ BẢO TOÀN

(Tân An 20-9-2010)

 

 

 
 


Copyright © 2010 Trung hoc Kien Tuong Homepage