Những câu chuyện của chúng ta

 

 

 

 

 

 

 

Kim Sang và tôi

 

Hôm đó là ngày thứ ba kể từ ngày tôi lên ca mổ. Tôi cảm thấy cơ thể mình râm ran và cơn đau khó tả, tôi nhìn kim đồng hồ mà lòng nôn nao chờ đợi. Hôm nay em có đến với tôi chăng? Cảm giác lạ từ khi tôi quen biết em, một người bạn trung niên nhỏ hơn tôi 6 tuổi. Em có nụ cười hiền và khả ái. Tôi và em từng chung một mái trường Trung học Kiến Tường, và nay chỉ mới biết nhau thông qua trang Web của trường mình rồi mới gặp mặt nhau từ khi tôi nhập viện ở TP.HCM, nơi em đang làm việc.


Tôi bỗng cười một mình vì sao mình lại nhớ Kim Sang đến thế nhỉ? Và tôi tự trả lời có lẽ… sau ca mổ. mình trở thành người khác rồi chăng? Tôi nhắm mắt lai suy tư, những ý nghĩ chập chờn ẩn hiện trong tôi. Bất chợt em bước vào phòng bệnh với nụ cười hiền, hôm nay trông chị tươi tắn và đẹp ra đó. Tôi bừng khỏi dòng suy tưởng, vội kéo tay em và mời ngồi thay tiếng cám ơn.


Tôi hỏi Kim Sang trời mưa như thế này mà vẫn vào thăm chị à? Thật tình chị vô cùng cảm động. Kim Sang tươi cười, em tặng chị bó hoa này nè, chị đặt tên cho nó đi. Tôi nâng bó hoa trên tay mà vô cùng sung sướng. Tôi lặng người đi hồi lâu vì sao có một người em gái mới gặp nhau mà hiểu nhau như thế hở?

 

Hoa Forget me not - hoa lưu ly.


Kim Sang len lén nhìn tôi và chờ đợi tôi trả lời. Tôi vội nói ngay, hoa “forget me not!” đựơc không nào? Kim Sang cười thật tươi và dễ thương làm sao ấy. Kim Sang nói tiếp, dạ hoa “xin đừng quên tôi”. Kim Sang bắt đầu kể về sự tích loài hoa ấy, rồi Kim Sang nói tiếp bao nhiêu tình thương chị dành cho chúng em tuy rất lạ, rất khác thường mà chị gửi lên trang Web THKT, em thấy nơi chị có một điểm chung nào đó. Em thì học ban Toán nên chỉ biết thưởng thức thôi, chị đừng cười. Em biết em tặng cuốn sách Trung học Kiến Tường này, chị sẽ rất vui, vì nó là niềm vui của chị mà phải không?


Kim Sang ơi! chị rất vui và xin nhận nơi em tấm chân tình em đã dành cho chi. Chị cũng rất ngạc nhiên khi em có thể đoán biết  được  sở thích của chị vì chúng ta mới biết nhau thôi mà, em cho chị cảm giác hình như mình quen nhau từ lâu lắm rồi thì phải. Chị cám ơn tất cả những gì mà thượng đế dành cho chị, trong cơn đau có người xoa dịu và làm vui lòng mình thì cái đau đó cũng vơi đi một phần nào em ạ!


Kim Sang đã nắm tay tôi mà tôi cảm thấy có một luồng điện chạy vào trong cơ thể của mình và cảm thấy ấm áp hẳn lên. Kim Sang cười hồn nhiên và nói mình là chị em của đại gia đình THKT mà chị! Lúc ấy chị rất vui Kim Sang ạ! Chị xin cám ơn về tất cả Kim Sang nhé. 
Kim Sang thân mến! Chị viết lên đây với tất cả tấm chân tình, mong rằng chúng ta mãi mãi là bạn thân của nhau Kim Sang nhé!

 

NGUYỄN THỊ QUYẾN

(Mộc Hóa 11-11-2010)

 

 
 


Copyright © 2010 Trung hoc Kien Tuong Homepage