|
Một ngày đáng ghi nhớ
Mùng 5 Tết
Tân Mão, một ngày đáng ghi nhớ. Một ngày chúng ta đã mong đợi, từ
khi ban tổ chức thông báo trên trang web THKT.
Rồi Tết đến,
ngày mùng 5 cũng sắp đến, trước đó ngày nào chúng tôi cũng thăm dò
trang web để xem ban tổ chức có thông báo gì mới về ngày họp mặt
mùng 5 Tết.
Đến ngày 4
Tết chúng tôi nôn nao ngủ không yên, giấc ngủ chập chờn, 4 giờ chúng
tôi đã tỉnh dậy để chuẩn bị cuộc hành trình, 6 giờ chúng tôi bắt đầu
rời nhà đi đến điểm hẹn là nhà anh Bách ở đường Nguyễn Chí Thanh,
không quên đưa phu nhân tháp tùng. Đến nơi đã thấy vài người đứng
chờ trong đó có thầy Nguyễn Văn Hòa và cô Nguyễn Thị Ngọc Thủy. Mọi
người chào nhau bằng những nụ cười và cái bắt tay thân mật. Khoảng
30 phút sau, lần lượt các bạn cũng đến đủ. Anh Bách và anh Phong như
con thoi chạy đi chạy lại để sắp xếp công việc, còn Kiến Đen không
rời máy ảnh, những tiếng tanh tách liên tục cùng với ánh đèn chớp
nhay nháy vội vàng ghi lại những hình ảnh đẹp nhất, sớm nhất của
ngày họp mặt. Người đến sau cùng là thầy Nguyễn Hữu Hệ, dáng đi
xuống tấn không khác gì thời còn trai trẻ 40 năm trước ở Kiến Tường,
mọi người vây lấy thầy hỏi han làm thầy không kịp trả lời, chỉ biết
quay qua quay lại, bằng nụ cười rạng rỡ.
Thầy Nguyễn Hữu Hệ (thứ hai trừ trái qua) và
ba học trò cũ: Nguyễn Thị Ngọc Thủy, Phạm Doanh Môn và Trần Văn
Ngỡi.
Hơn
7 giờ, xe bắt đầu lăn bánh, trực chỉ Mỹ Tho. Xe đi theo QL 1A. không
đi đường cao tốc,vì còn đón một số bạn và thầy cô ở Tân An. chạy hơn
1 giờ xe bắt đầu rẽ vào Bến Tranh. Bác tài cũng rất phấn khích, nên
đã khuyến mãi đoàn thêm 1 cây số rồi mới quay xe lại. Dọc đường gặp
thầy Trần Hữu Đức phóng xe Honda bon bon trên đường thế là thầy Hòa,
Kiến Đen hí hửng xách máy ảnh vội ghi lại vài tấm hình đắt giá này.
Ba người bạn chung trường THKT rồi sau chung
Đại học Sư phạm Saigon: Trần Văn Ngỡi, Trần Hữu Đức và Phạm Doanh
Môn.
Chúng tôi đi
bộ trên con đường hẹp, vào nhà thầy Đoàn Văn Nhiêu, trông như đám
rước dâu; với nét mặt rạng rỡ của mọi người. Tới nhà, thầy Nhiêu đã
đứng trước ngõ để đón đoàn, đoàn Mộc Hóa và thầy Cao Thành Phát ở Gò
Công đã tới trước chúng tôi. Khoảng 30 phút sau thầy Nguyễn Xuân Kỳ
cùng các bạn ở Đồng Nai cũng tới hội tụ.
Một không khí
thật huyên náo, cảm động, những vòng tay ôm nhau, những cái bắt tay
xiết thật chặt, tiếng chào cười rộn rã. Sau đó tản ra từng nhóm,
trên sân và trước ngõ nhà thầy Nhiêu. Mọi người chạyđi chạy lại, hỏi
thăm thầy này, bắt tay bạn kia, tranh nhau chụp hình với các thầy
cô và các nhóm bạn, kể cho nhau nghe mọi việc trên trời dưới đất, từ
mới tới cũ, cả những câu chuyện của 40 năm trước cũng được các bạn
tán thưởng bằng những trận cười nghiêng ngả. Như đoàn chim từ muôn
phương tìm về tổ ấm, dù quen hay không quen, gặp nhau cũng nở nụ
cười, với những lời hỏi thăm thân thiện, và tự giới thiệu cũng đã
gắn kết lại với nhau trong tình huynh đệ TH Kiến Tường.
Anh Phạm Doanh Môn, anh Đức và tôi gặp nhau tay bắt mặt mừng, kể cho
nhau nghe những kỷ niệm ở Kiến Tường và những chuyện cười ra nước
mắt hồi học ở Nguyễn Đình Chiểu (Mỹ Tho). Lớp chúng tôi có 3 bạn
cùng theo ngành Sư phạm nối tiếp các thầy cô thế hệ trước, cũng
nhanh chân chụp chung một vài tấm hình với các thầy cô cũ, như thầy
Hệ, thầy Nhiêu, thầy Kỳ, thầy Phát… Cũng có sự trùng hợp, ở Kiến
Tường có 3 học trò sau này về lại trường THKT dạy toán là chị Trần
Thị Hồng Huệ là chị anh Đức, anh Đức và anh Môn. Có 3 học trò dạy
vạn vật: cô Ngọc Thủy, cô Đồng Ngọc Lan và tôi (nhưng chỉ có cô Ngọc
Thủy là về dạy ở THKT, vì thế được ngồi "chiếu" thầy cô, còn hai
chúng tôi ngồi "chiếu" trò).
Chúng tôi một
nhóm đồng môn cô Hoàng Thị Cẩm Thạch, cô Ngọc Thủy, cô Ngọc Lan và
tôi cùng học ở Đại học Sư phạm Sài Gòn cũ cũng tụ tập kể cho nhau
nghe một vài kỷ niệm của trường và nhắc lại một số thầy cô đã giảng
dạy như cô Trần Kim Hạnh (dạy môn Giải phẫu người), cô Huỳnh Anh
(Địa chất), thầy Nguyễn Kim Linh (Phương pháp giảng dạy, thầy là
Giám đốc Nha Khảo thí ), thầy Lý Công Cẩn (Vật lý), Sư huynh Mai Tâm
(Tâm lý GD), thầy Lê Thành Việt (Quản trị Hành chánh), và các thầy
cô ở Đại học Khoa học, thầy Phạm Hoàng Hộ (Cây có hoa), thầy Phùng
Trung Ngân (Sinh môi), thầy Trần Kim Thạch (Địa chất) , cô Mai Trần
Ngọc Tiếng (Sinh lý thực vật), thầy Lê Công Kiệt (Thực vật).
Rôm rả chuyện xưa, chưyện nay trong khuôn
viên nhà thầy Nhiêu.
Sân nhà thầy
Nhiêu khá rộng và trang trí thật đẹp, với lối đi được lát bằng những
tảng bê tông trên nền thảm cỏ xanh rì, xen lẫn một số cây kiểng và
cây ăn trái, một hồ cá chìm trong sân thật đẹp. Chúng tôi cũng mau
chóng khám phá hàng cây mận cho trái đỏ rực từng chùm rất đẹp, tha
hồ cho thầy trò chúng tôi “chăm sóc”, đặc biệt là các cô học trò vốn
được xếp vào hàng “sư muội của quỷ ma”. Chúng tôi đang nói chuyện
vui vẻ thì bị cắt ngang bởi các chùm mận đỏ chót, thật đẹp cũng thật
ngọt, mà các bạn đưa tới, chúng tôi không thể bỏ lỡ cơ hội thưởng
thức những trái mận nhà thầy Nhiêu, mà còn hái tặng cho nhau, đem về
làm quà kỷ niệm. (Xin lỗi thầy cô Nhiêu vì sự “chiếu cố” tự nhiên
như người nhà này!)
Câu chuyện
đang rôm rả, nhưng đã hơn 11 giờ nên ban tổ chức đi mời tất cả các
thành viên tập trung lại phòng khách nhà thầy Nhiêu để làm “thủ tục
chúc Tết” tất cả các thày cô ở THKT, đặc biệt gia đình thày Nhiêu
và tất cả bạn bè hiện diện và vắng mặt. Bạn Môn vừa là học trò, vừa
là thầy của THKT được vinh hạnh thay mặt cac1 học trò trung học ở
Kiến Tường chúc Tết quý thầy cô .Một số nhóm bạn còn có những món
quà tình nghĩa gởi tặng thày cô Nhiêu nhân dịp họp mặt.
Và một thủ
tục quen thuộc của cuộc họp mặt để gắn kết chúng tôi lại thành từng
nhóm là bữa ăn trưa gọn nhẹ, đặc biệt là món cari ngon tuyệt của cô
Nhiêu đãi thày trò chúng tôi, món cari đậm đà thơm ngon, không quên
được. Bạn Đức tiếc hùi hụi vì cari ngon như vậy mà chỉ có hai chai
“nước mắt quê hương” nhỏ xíu chạy lòng vòng không thấm thía vào đâu
cả.
Sau bữa ăn
trưa, chúng tôi còn rán níu kéo để “tám” thêm và hỏi thăm cũng như
chúc sức khỏe thầy cô. Gần l4 giờ, chúng tôi tập trung trước sân nhà
con thầy Nhiêu nằm cùng chung khuôn viên để chụp ảnh lưu niệm. Đây
là lúc các “phó nhòm” làm ăn, coi bộ đắt khách. Các “phó nhòm” hăng
say như Kiến Đen, Phong “Xẹp”, Lệ Uyên, thày Hòa có lẽ là những
người ít hình nhất vì lo chụp cho mọi người.
Và giờ chia
tay đã đến, đây là phút cảm động nhất, có bạn còn tiếc là nói chưa
đủ, có bạn lại than phải chi đừng có cuộc gặp mặt này để khỏi có
cuộc chia tay bịn rịn đầy lưu luyến. Nhưng có một điểm rất giống
nhau là ai cũng hứa hẹn sẽ có ngày gặp lại gần nhất, cũng có bạn đề
nghị chọn ngày mùng Năm Tết, ngày hội ngộ Đống Đa làm ngày truyền
thống của THKT .
Vui! Thật
vui! Đầy kỷ niệm. Cám ơn tất cả quý thầy cô, các bạn xa gần đã góp
công sức và tài chính làm cho ngày họp mặt thành công tốt đẹp. Chúc
tất cả quý thầy cô và các bạn trong gia đình THKT sức khỏe dồi dào,
thành công trong mọi lãnh vực, và THƯƠNG HOÀI KHÔNG THÔI.HuH
TRẦN VĂN NGỠI
(TP.HCM 12-2-2011)
|
|