|
Tôi đã gặp… và tôi đã thấy…
Nhật ký những ngày
hội ngộ, gặp gỡ thầy cô, bè bạn THKT trong dịp về Việt Nam Tết Tân
Mão 2011.
Lời thưa:
Vâng, đúng như lời
thầy Nguyễn Văn Hòa nói: Mùa tết năm nay, tôi là người vui nhất, vì
chuyến về VN vừa qua, ngoài việc gặp được bà con họ hàng, tôi còn có
thời gian đi du lịch và gặp gỡ thầy, cô, bạn bè khắp nơi …
Trong niềm vui đó,
xin được lược ghi ít dòng về những lần hội ngộ gặp gỡ đó.
#2.
Sáng thứ Hai
24-1-11: Ăn sáng nhớ nhau tại Cà phê Cát Đằng
Từ trái: anh Mai Văn Rê, cô Phương Mai - phu
nhân thầy Môn, thầy Phạm Doanh Môn, thầy Lưu Văn Nhu, thầy Bùi Trung Tính, thầy
Nguyễn Văn Hòa, anh Lê Ngọc Điền, anh Trần Ngọc Bách sáng 24-1-2011
tại Café Cát Đằng.
Như đã hẹn trước, tôi nhờ em Bách giúp tôi liên lạc mọi người để tổ
chức thêm một ngày hội ngộ, gặp gỡ thầy cô, bè bạn, cựu học sinh
THKT vào 8 giờ sáng thứ Hai 24-1-11 tại quán cà phê Cát Đằng (Q.10,
TP.HCM). Một chút phân vân, Bách hỏi tôi: “Anh muốn mời những thầy
cô nào? Những thầy cô dạy anh hay cả những thầy cô khác?” Không đắn
đo, tôi trả lời ngay: “Nhờ Bách chuyển lời mời đến tất cả quý thầy
cô, cựu học sinh, cứ THKT là mời giúp anh!”
Trong buổi sáng hội ngộ này, vợ chồng tôi đã được hân hạnh gặp lại
quý thầy Lưu Văn Nhu, Bùi Trung Tính, Nguyễn Văn Trọi, Ngô Bảo Toàn,
Hà Ngôn Hạnh, Đinh Quý Bản, Nguyễn Văn Hòa …, bạn Trần Văn Ngỡi và
phu nhân, các em Phạm Hồng Phước, Trần Ngọc Bách, Nguyễn Thanh
Phong, Mai Văn Rê, Lê Ngọc Điền… Rất tiếc, thầy Nguyễn Hữu Hệ bận
không đến được.
Hôm nay, tôi thật sự xúc động khi được gặp lại thầy Lưu Văn Nhu là
thầy dạy Lý-Hóa lớp đệ tam và đệ nhị năm xưa, đã hơn 37 năm rồi! Tôi
vẫn nhận ra ánh mắt, nụ cười của thầy ngày nào. Tôi nói đùa với
thầy: “Em nhớ ngày trước, thầy thường đi giày gót hơi cao!” Thầy mỉm
cười hiền hậu: ”Tại cô cao hơn thầy”. Thầy cho biết, người con gái
lớn của thầy học ở Úc và hiện nay đang sống ở thành phố Pert (tiểu
bang Tây Úc – cách xa Canberra khoảng hơn 3 ngàn km). Thầy Nguyễn
Văn Trọi, tuy tôi không được hân hạnh học với thầy nhưng tôi luôn
kính trọng thầy như một nhà mô phạm gương mẫu. Quý thầy khác đều vui
mừng chuyện trò tự nhiên, thoải mái dù có thầy tôi mới gặp lần đầu
như thầy Hà Ngôn Hạnh, thầy Đinh Quý Bản. Hôm nay, tôi được gặp lại
thầy Ngô Bảo Toàn mà ngày xưa chúng tôi đã có thời gian dạy chung ở
THKT. Thầy Toàn vốn là một huynh trưởng hướng đạo hoạt bát và luôn
luôn sẵn sang giúp đỡ mọi người. Tôi cũng có dịp nói chuyên với các
em cựu học sinh như Lê Ngọc Điền, Mai Văn Rê. Tuy tôi không dạy các
em, nhưng các em quý mến chuyện trò thật vui. Ông cụ thân sinh tôi
là bạn của thân phụ em Lê Ngọc Điền khi gia đình tôi sống ở Nhơn Hòa
(sau gọi là Bắc Hòa).
Sau hơn hai giờ gặp gỡ, mọi người chia tay trong niềm lưu luyến và
cùng hẹn gặp lại ngày mồng 5 Tết tại nhà thầy Đoàn Văn Nhiêu ở Bến
Tranh.
Cám ơn Bách, Phước, Phong và các em đã giúp tôi có buổi sang hội ngộ
này.
Chiều, tối thứ Tư 5-2-11 (mồng 3 Tết): Cuộc gặp mặt bạn bè bỏ
túi tại nhà chị Lê Thị Mãnh và bạn Lê Thị Ry.
Buổi chiều thứ Tư 5-2-11 (mồng 3 Tết Tân Mão), vợ chồng tôi và cháu
Phương Thư (con gái chúng tôi) ghé nhà chị Lê Thị Mãnh và bạn Lê Thị
Ry (em chị Mãnh và là bạn học của tôi) ở khu Thảo Điền phía bên kia
cầu Saigon.
Khi taxi dừng trước nhà chị Mãnh, chúng tôi cứ tưởng đây là một dinh
thự của một vị đại gia nào. Sau khi bấm chuông, trong thời gian chờ
đợi khoảng vài phut, tôi hơi lo sợ vì với bộ dáng của tôi có thể làm
người qua đường hiểu lầm là tôi đang rình rập căn
biệt thự này và không chừng sẽ báo công an! Nhưng may quá, chị Mãnh
đã ra mở cửa và tươi cười đón chúng tôi vào. Sau đó bạn Ry cũng tới
rồi phu quân chị Mãnh cũng về. Chị đưa chúng tôi đi thăm căn biệt
thự gồm 11 phòng ngủ và các phòng khác. Sau đó chúng tôi cùng anh
chị, bạn Ry ngồi nhâm nhi bia, rượu với bánh tét, củ kiệu và nhiều
thức ăn ngày Tết bên cạnh hồ tắm phía sau nhà.
Khoảng một giờ sau, chúng tôi và chị Mãnh cùng sang nhà bạn Ry cách
đó khoảng 300 mét. Tại đây, chúng tôi đã lên lầu thăm thân mẫu của
chị Mãnh và Ry. Bà cụ năm nay đã hơn trăm tuổi! Phu quân của Ry –
Michael Kneller - một người Mỹ đã welcome chúng tôi nơi một bàn đã
bày sẵn nhiều món ăn ngon, trong đó co món khoai tây chiên nóng hổi
do chính tay Michael vừa chiên. Michael là một manager của hãng rượu
nho nổi tiếng Morgan Hill Cellars ở California và ông đã mời chúng
tôi thưởng thức vài loại rượu mà ông đang định chào hàng ở Việt Nam.
Chúng tôi vừa thưởng thức hương vị thơm ngon của rượu nho vừa nói
chuyện. Michael và cháu Phương Thư đã nói chuyện nhiều về cuộc sống
ở Mỹ và Úc. Vợ chồng tôi và Ry thì nói chuyện về Kiến Tường. Khi
chúng tôi dự định cáo từ về thì Trần Ngọc Bách tới nhập tiệc. Bách
rất bận trong những ngày Tết này nhưng vẫn cố gắng tới. Sau đó, bạn
Mai Trí Huệ từ Long An đi xe Honda lên nữa. Mai Trí Huệ là bạn học
chung lớp với tôi và Ry ở THKT hai năm đệ thất và đệ lục, khi lên đệ
ngũ thì Huệ về Tân An học. Coi như đã hơn 45 năm, nay tôi và Huệ mới
gặp lại nhau. Hôm trước, khi gia đình tôi về Mộc Hóa, Huệ dự định về
cùng nhưng giờ chót không về được nên hôm nay Huệ cố gắng lên gặp
tôi tại nhà Ry. Thật cảm động về tình thân THKT.
Khoảng hơn 8 gìờ tối thì chúng tôi chia tay trong sự lưu luyến bùi
ngùi.
Cám ơn chị Mãnh và bạn Ry đã chiêu đãi chúng tôi những món ăn ngày
Tết thật ngon. Cám ơn Bách và bạn Mai Trí Huệ đã không quản ngại
đường xa và những bận rộn trong ngày Tết để đến gặp gỡ chúng tôi.
Thứ Sáu 7-2-11 (mồng 5 Tết Tân Mão): Ngày hội ngộ thầy cô và
các cựu học sinh các trường trung học tỉnh Kiến Tường tại nhà thầy
cô Đoàn Văn Nhiêu ở Bến Tranh (tỉnh Tiền Giang).
Ban tổ chức gồm các cựu học sinh THKT đã thông báo tổ chức ngày hội
ngộ này khá sớm trên web THKT.
Khi biết được tin này, cũng như tâm trạng của bạn Trần Văn Ngỡi, tôi
háo hức chờ đợi và dù bận nhưng ngày nào tôi cũng vào web THKT xem
có thông báo thay đổi gì không để còn sắp xếp những chuyến du lịch
không trùng với ngày này.
Tôi, em Phạm Thị Huê và cháu Tạ Văn Chính đã có mặt đứng 7:00 sáng
tại đìểm hẹn như quy định. Rất tiếc, hôm nay nhà tôi không
khỏe sau những chuyến đi lại ngày Tết vừa qua nên không đi được. Tại
đây, chúng tôi đã gặp quý thầy cô Hoàng Thị Cẩm Thạch, Nguyễn Văn
Hòa, Nguyễn Thị Ngọc Thủy, Nguyễn Trọng Hòa, Nguyễn Văn Trọi, Bùi
Trung Tính, Đinh Quý Bản, anh chị Trần Văn Ngỡi, một số cựu học
sinh, trong đó có một số em mà tôi không nhớ tên được! Đặc biệt
nhất, tôi được gặp lại thầy Nguyễn Hữu Hệ, thầy hướng dẫn toán hai
năm đệ tam và đệ nhị mà tôi rất mực kính trọng cũng như thán phục
phong cách giảng dạy của thầy. Thầy vẫn từ tốn, thong thả như ngày
xưa. Tôi đã bắt chước (copy) cách giảng dạy toán của thầy khi theo
nghề “gõ đầu trẻ”. Tôi cũng gặp lại cô Hoàng Thị Cẩm Thạch, vị giáo
sư vạn vật và hiệu trưởng nổi tiếng của THKT. Cũng gặp lại thầy
Nguyễn Trọng Hòa sau lần gặp thầy năm 1974 tại ngã tư Bảy Hiền khi
thầy đang dạy ở trung học Nguyễn Thượng Hiền. Tôi hỏi thầy “ Lúc này
thầy còn đánh chắn không?” Thầy chỉ cười không nói.
Khoảng 7:30, xe khởi hành và sau hơn một giờ thì chúng tôi tới nhà
thầy Đoàn Văn Nhiêu. Ngôi nhà thầy Nhiêu và ngôi nhà của con trai
thầy ở cạnh nhau được xây cất theo kiểu biệt thự trên một khoảng
vườn xum xuê. Một mẫu nhà lý tưởng bên Úc!
Hôm nay, tôi đã được gặp lại thầy Đoàn Văn Nhiêu, thầy dạy toán và
giáo sư hướng dẫn khi tôi học lớp đệ tứ P THKT. Tôi ôm chầm lấy thầy
trong niềm xúc đông. Khi ở Kiến Tường, tôi có đến thăm thầy vài lần
ở khu nhà cao cẳng gần chợ. Thầy bình dị và rất mực thương yêu học
trò. Tôi còn học ở thầy tấm gương hiếu học nữa.
Cũng xúc động khi gặp lại thầy Cao Thành Phát, người thầy dạy Anh
Văn vỡ lòng cho tôi. Thầy vẫn tươi cười, chuyện trò rôm rả! Thầy hỏi
tôi về sinh hoạt của gia đình tôi bên Úc cũng như sự hội nhập của
chúng tôi với xã hội mới. Tôi cũng được gặp quý thầy Nguyễn Xuân Kỳ,
Lê Công Phúc, Ngô Bảo Toàn và một số thầy cô khác cũng dạy ở Kiến
Tường sau tôi. Thầy Nguyễn Xuân Kỳ đẵ dạy chúng tôi môn vạn vật từ
năm đệ ngũ đến năm đệ nhị. Thầy cũng là giáo sư hướng dẫn lớp đệ ngũ
P mà năm đó tôi làm trưởng ban báo chí đã làm thầy bận tâm không ít
về tờ bích báo lớp tôi để rồi cuối cùng vì có những bài không thích
hợp (trong đó có bài của tôi phê phán thầy tổng giám thị Phan Bửu
Quang) nên cả lớp đã đồng tình xé bỏ (chuyện này thì Võ Văn Kiệm là
người nhớ nhất!). Thầy luôn nói chuyện từ tốn, nhỏ nhẹ và nói tôi
xuống nhà thầy chơi, thầy sẽ hướng dẫn cách làm trà bông mai uống
rất tốt và thầy sẽ tặng tôi một gói mang về Úc (không phải thuốc trị
lác đâu nhé!). Thầy Lê Công Phúc vẫn "bụ bẫm" như thời đầu thập niên
1970 khi cùng dạy với tôi ở THKT, nhưng bây giờ thầy còn mang dáng
dấp một quan chức và một "đại gia" thành đạt nữa.
Dịp này tôi cũng được gặp thầy Ngô Văn Rí, người bạn học chung lớp ở
ĐHSP mà từ năm 1973 đến nay chúng tôi chưa gặp lại. Khi thầy Rí về
THKT thì gia đình tôi đã rời nơi đây trước đó vài tháng. Một sự tình
cờ, khi vào web THKT tôi đã thấy hình thầy Rí. Tôi cũng gặp lại bạn
Nguyễn Công Văn (anh của Nguyễn Công Phong). Tôi thường gọi Văn với
tên thân mật là Gioan. Văn học trên tôi một lớp nhưng rất thân vì em
gái của Văn là Nguyễn Thị Thanh Xuân học chung lớp tôi. Khoảng đầu
thập niên 1980, Văn cũng thường lên nhà tôi ở Phú Bình, Saigon bàn
chuyện làm ăn lớn nhưng không thành.
Tôi còn gặp lại một số em học sinh THKT những lớp sau tôi như Hưng,
Rê, Rắc, Tràng (nay là bác sĩ giám đốc bịnh viện thành phố Biên
Hòa), Lâm Thị Đời, Chi Lang, Thúy, Mỵ (con chú Ba Tạo)… nhiều, nhiều
lắm tôi không nhớ hết! Tôi sung sướng được các em học sinh thân yêu
chạy đến nói: ”Em còn nhớ thầy!” và để chụp hình với tôi. Một số bạn
bè cùng lớp gặp lại như Trần Hữu Đức, Võ Văn Kiệm … Rất tiếc một số
bạn ở Mộc Hóa như Thanh Nguyên, Lệ Thu, Trương Văn Ấn, Trần Văn Hai
… dự định đi nhưng giờ chót vì trục trặc nên đành lỡ hẹn. Bạn bè
chuyện trò thân mật “mày, tao” như ngày nào!
Khoảng 10:30, quý thầy cô ngồi quây quần tại phòng khách nhà thầy
Nhiêu, các cựu học sinh thì đứng phía sau, ngoài cửa và cả trên lối
đi cầu thang. Em Kiến Đen Phạm Hồng Phước tuyên bố lý do và mời tôi
thay mặt cựu học sinh trung học của tỉnh Kiến Tường chúc tết quý
thầy cô. Một vinh hạnh lớn lao mà các em dành cho tôi. Trong niềm
xúc động, tôi đã đại diên chúc tết quý thầy cô và các cựu học sinh
năm mới vạn sự tốt đẹp, nhân đó cũng nhắc lại những khó khăn, những
sinh hoạt của thầy trò Kiến Tường năm xưa. Thầy Đoàn Văn Nhiêu lên
cám ơn và chúc mừng. Với gương mặt hiền hậu, giọng nói từ tốn, thầy
vui mừng khi biết được những sự thành đạt của các cựu học sinh và
nhắn nhủ chúng tôi luôn cố gắng sốt tốt. Khi thầy dứt lời, cô Nguyễn
Thị Ngọc Thủy đã đại diện cựu học sinh kính tặng thầy bức tranh
trong đó có câu đối nói lên lòng biết ơn của học sinh với thầy, rồi
lần lượt một số nhóm lớp mang quà lên tết thầy.
Thầy cô Nhiêu và gia đình đã sắp xếp chu đáo để đón cả hơn trăm
người chúng tôi và còn đãi món cà-ri gà, giò lụa .. với bánh mì ngon
tuyệt. Dĩ nhiên không thể thiếu món “nước mắt quê hương” vì nếu
không có món này thì thầy Trần Hữu Đức sẽ buồn!
Mọi người ngồi quây quần trong sân nhà thầy Nhiêu và nhà con trai
thầy ngay kế bên dưới bóng mát của những tàn cây. Tiếng nói cười rộn
rã của nhiều nhóm, của nhiều bàn. Nhiều bạn đứng lên ca hát, rõi
nhiều bạn hát theo tạo một không khí vui tươi, sôi động! Thầy Hòa và
một số bạn khác như Phước, Bách, Phong, Liêm, Quyến …thì vất vả, bận
rộn với mấy cái máy chụp hình và nhất là với mấy cái máy laptop nối
đường dây với một số thầy, cô, cựu học sinh bên Mỹ, bên Đức. Tất cả
cùng tham gia, cùng nghe, cùng xem và cùng nói chuyện. Cá nhân tôi
cũng được diên kiến, nói chuyên với thầy cô Đỗ Ngọc Trang - Nguyễn
Thị Bích Thủy từ bên Mỹ và cô Lý Thị Kim Oanh từ bên Đức.
Khi buổi tiệc tàn, mọi người bịn rịn không muốn ra về và nán lại
chụp hình kỷ niệm. Tội nghiệp các bác phó nhòm lại thêm một phen vất
vả và một số cây trong vườn đã bị bầm dập vì sự đi lại của các bác
phó nhòm!
Mang theo biết bao niềm vui và tiếc nuối, chúng tôi rời nhà thầy cô
Nhiêu và tạm biệt quý thầy cô, bề bạn, cựu học sinh với bao nhiêu kỷ
niệm khó phai nhạt.
Ngày hội ngộ đã qua mà dư âm vẫn còn lưu luyến đâu đây. Tôi tin
chắc, mọi người trong gia đình THKT đều mãn nguyên về buổi hội ngộ
này.
Sự tổ chức và vận động tham gia ngày này thành công rực rỡ đã để lại
trong lòng mọi người, trong đó có tôi, những kỷ niệm thật đẹp.
Quý thầy cô thì vui mừng được gặp nhau trong ngày đầu xuân và nhìn
thấy những học sinh ngày xưa sau những năm thăng trầm, vất vả nay đã
gặt hái được nhiều thành công.
Mong sao quý thầy cô giữ mãi được niềm vui hôm nay, sức khỏe dồi dào
và sống lâu trăm tuổi để được nhìn thấy và chung vui với những sự
thành công của các em cựu học sinh THKT.
Sáng thứ Hai 13-2-11: Cà phê chào mừng bạn Trương Văn Nghĩa
và phu nhân về thăm Việt Nam
Hàng
ngồi (từ trái qua): anh Trần Văn Ngỡi, thầy Bùi Trung Tính, thầy
Nguyễn Hữu Hệ, thầy Nguyễn Hữu Thành, anh Trương Văn Nghĩa, thầy
Phạm Doanh Môn.
Hàng
đứng: Kiến Đen, thầy Nguyễn Văn Hòa, bạn Nguyễn Thanh Phong "Xẹp",
anh Trần Ngọc Bách, cô Nguyễn Thị Ngọc Thủy - phu nhân thầy Hòa, chị
Vân - phu nhân anh Nghĩa, cô Phương Mai - phu nhân thầy Môn, và phu
nhân anh Ngỡi.
Tối Chúa nhật 12-2-11, bạn Trương Văn Nghĩa và phu nhân từ xứ
Kangaroo về tới Saigon và ngay sáng hôm sau, thứ Hai 13-2-11, Gia
đình THKT lại có buổi cà phê đón anh chị Nghĩa cũng tại nơi quen
thuộc – cà phê Cát Đằng.
Hiện diện trong buổi cà phê sáng nay, ngoài vợ chồng bạn Trương Văn
Nghĩa, vợ chồng chúng tôi, vợ chồng bạn Trần Văn Ngỡi còn có quý
thầy Nguyễn Hữu Hệ, Bùi Trung Tính, Nguyễn Văn Hòa, Nguyễn Hữu Thành
(mới từ Mỹ về), cô Nguyễn Thị Ngọc Thủy và các em Phước, Bách, Phong
…
Bạn Trương Văn Nghĩa và phu nhân, dù mới trải qua một số giờ bay
nhưng rất vui khi được gặp lại quý thầy cô và các bạn. Gia đình
Nghĩa và gia đình tôi cùng ở Úc đã lâu, chỉ cách nhau khoảng ba giờ
lái xe … nhưng phải đến khi có web THKT chúng tôi mới biết nhau và
chúng tôi đã đến nhà nhau vài lần.
Có một điều đặc biệt, hôm nay các em chiếu cố đến thầy Nguyễn Hữu Hệ
hơi nhiều. Hình như các em muốn giới thiệu đến thầy một người đẹp
cũng từng dạy ở THKT. Không hiểu sao các em, nhất là Phong rất sốt
sắng chuyện này. Chắc muốn ăn đầu heo chăng? Riêng thầy Hệ, vốn ít
nói nên chỉ cười. Nhà tôi thưa với thầy: “Lần sau chúng em về, thầy
phải có gì khác thầy nhé!”. Thầy không nói gì, chỉ cười nhẹ và tiếp
tục xem hình trong laptop của Phong.
Dịp này, phu nhân anh Ngỡi tặng mỗi người một chai tinh dầu làm mượt
tóc nhãn hiệu Life Pearl do con anh chị sản xuất. Anh Ngỡi nói là
hồi xưa các bà, các cô dùng dầu dừa để làm tóc mượt bóng, còn nay
thì dùng mỹ phẩm như thế này cho nó tiện.
Cũng nhân dịp này, tôi thay mặt gia đình cám ơn quý thầy cô và các
em đã dành cho gia đình tôi những ngày tháng không thể quên trong
lần về Việt Nam này. Ở tuổi 60 này, chúng tôi ít có cơ hội được sống
những ngày vui vừa qua, vui chân thành và hồn nhiên như thời tươi
trẻ. Tối mai, gia đình tôi trở về Úc, một lần nữa xin chúc quý thầy
cô, bè bạn và các em những đìều tốt đẹp nhất.
Vâng những ngày vừa qua ở Việt Nam, TÔI ĐÃ GẶP quý thầy cô, bè bạn,
học sinh thân thương THKT và TÔI ĐÃ THẤY những tình cảm thương yêu,
nồng ấm của gia đình THKT. Điều này “CHỈ CÓ Ở KIẾN TƯỜNG!”.
Canberra những ngày đầu mùa thu.
PHẠM DOANH MÔN
(Canberra, Úc tháng 3-2011)
TRANG
1
| 2 |
|