Những câu chuyện của chúng ta

 

 

 

 

 

 

 

Nỗi lòng một người cha

 

 

Minh Nhựt thân yêu của ba mẹ!

 

Người xưa có câu:

“Cá không ăn muối cá ươn,

Con cãi cha mẹ trăm đường con hư.”

 

Minh Nhựt nước mắt bao giờ cũng chảy xuống cả con ạ! Ba mẹ biết rằng ba mẹ không thể sống đời với các con yêu quý. Ba mẹ nghèo muốn để lại cho con chữ nghĩa mong sau nầy biết cách để kiếm sống và biết cách cư xử với đời.

 

Nguồn minh họa: Internet.

 

Khi chưa có con, gia đình ta cũng thăng trằm lăm nỗi. Tuổi thanh xuân của ba đã vất vả trải qua thời tao loạn, ông nội bị tàn tật ,bà nội già yếu, ba là con cả trong gia đình có 5 em nhỏ, trách ngiệm nặng nề đè lên đôi vai ba trong việc mưu sinh, ba phải đi làm thuê, làm mướn để đổi từng chén gạo, manh áo cho gia đình thì làm gì có tiền để cưới vợ. Mãi đến năm 1982, ba đã 30 tuổi rồi mới gặp mẹ con, mẹ không chê ba nghèo khó. Cuộc đời từ đó thêm một ít nếp nhăn vì phải lo thêm cho cuộc sống riêng, nhiều lúc ngồi suy nghĩ, ba muốn đi tu cho rồi, nhưng nghiệp trần còn quá nặng, ba không có duyên nhiều trong nhà Phật.

 

Khi con 4 tuổi thì Khoa em con mới chào đời, ba mẹ rất mừng như trẻ lại được tuổi đôi mươi và làm cho ba mẹ tăng thêm nghị lực sống, ấy cũng là nhờ có con đỡ đần. Khi nói thương Khoa thì trước nhứt ba mẹ phải nói là thương con nhiều hơn, ba với mẹ hay tranh cãi về việc này, nhưng em còn nhỏ nên được chiều chuộng hơn, ba mong rằng con hiểu ba mẹ, ba không bao giờ muốn con thiệt thòi.

 

Ba nay đã gần sáu mươi tuổi rồi, bạn bè ba đã lần lượt rủ nhau đi sang cõi khác, ba cũng không còn được bao nhiêu sức khỏe nữa để lo cho các con. Điều mong mỏi duy nhất của ba lúc này là các con hãy học tập thật tốt, biết nghe lời thầy cô, biết kính trên nhường dưới và phải có lòng nhân từ đối với mọi người, mọi vật. Các con cũng biết rằng dù có tài giỏi cách mấy mà không có lòng nhân từ thì đều coi như bỏ đi hết.

 

Con nên nghĩ ba mẹ lúc nào cũng như mặt đất, luôn nâng đỡ các con, luôn thương yêu các con, bất luận các con dù nên hay hư, thành hay bại thì mặt đất vẫn luôn giữ chặt chân các con, cũng ôm ấp các con vào lòng, đâu thể bỏ các con được. Các con biết thương ba mẹ là ba mãn nguyện và hạnh phúc lắm rồi

 

Ba đặt hết niềm tin yêu nơi các con ở ngày mai. Con ơi! Hãy nhớ trời đất bao la lắm, cái học thì vô cùng tận. Ba mượn lời thánh nhân để khuyên các con:

Rừng nhu biển thánh khôn dò

Khuyên trò ráng học, học cho thành tài.

 

HOA PHONG TRẦN - NGUYỄN XUÂN BẮC

(Mộc Hóa 19-6-2011)

 

 

 
 


Copyright © 2010 - 2011 Trung hoc Kien Tuong Homepage