Thư gởi Cậu Toàn

   

 

Thầy Ngô Bảo Toàn (18-12-2010): Theo thầy nhận thấy, đây là bức thư cảm động nhất trong đời mà thầy nhận được. Đây là một trong những lý do để lý giải cho hành động vì sao thầy hay quan tâm đến những mảnh đời khó khăn nhưng vẫn luôn có ý chí vươn lên trong cuộc sống. Vì lý do tế nhị, nếu bức thư này được giợi thiệu đến mọi người, thầy đề nghị em nên đổi danh tánh và địa chỉ để trống. Hiện nay nhân vật này đã ra trường và đang làm việc trong bệnh viện của một quận ở TP.HCM. Cháu chuẩn bị tháng 2-2011 tới đây sẽ thi vào nội trú bệnh viện. Sau kỳ thi nội trú, cháu sẽ tình nguyện gia nhập vào Phòng mạch THKT chúng ta với một mong muốn là được góp sức mình vào mái trường chung THKT để phần nào san sẽ nổi lo lắng về sức khỏe của quí thầy cô và các thành viên THKT chúng ta.
 

Kính thưa Cậu!


Con là Huệ (vì lý do tế nhị, tên đã được thay đổi), sinh viên năm thứ tư khoa Y Đại học Y Dược TP HCM. Con xin lỗi vì đến tận hôm nay con mới mail cho cậu được.

Trước hết, con vô cùng biết ơn tấm lòng mà Cậu Toàn, mẹ Hương và ba Bảo dành cho con. Con rất xúc động. Gia đình con trước giờ nghèo khó, và cũng đã trải qua không biết bao nhiêu khó khăn. Nhiều lúc con nghĩ mình được đến ngày hôm nay phải chăng là một sự kỳ diệu. Hôm nay, con tâm sự để Cậu có thể biết nhiều về con hơn bài báo ngày 9-1 vừa qua. Con cũng rất hy vọng có thể biết thêm về Cậu, mẹ Hương, ba Bảo.


Gia đình con trước kia ở Dương Minh Châu,Tây Ninh. Ba làm nghề nông, mẹ là giáo viên dạy lớp 1. Ba mẹ có 4 người con, con là con gái út. Ngày đó nhà nghèo, ba mẹ không lo nổi cho mấy anh chị em con ăn học. Dù 4 anh em con ai cũng học giỏi, nhưng rồi các anh chị đều phải lần lượt nghỉ học. Anh hai con học hết lớp 9, chị ba học hết lớp 7, anh tư học hết lớp 12, chỉ mình con là được học đến bây giờ. Từ lớp 6 đến lớp 12, con ở với người dì ở Tây Ninh. Vì anh tư bị bệnh bẩm sinh hẹp đại tràng, năm con lớp 6, mẹ phải bán hết nhà đất lấy tiền lo mổ cho anh ấy. Từ đó, con tá túc với người dì, cuộc sống không ít vất vả. Ngoài giờ học, con phụ dì bán nước mắm, nước tương, mì gói... Sáng thức dậy sớm phụ dì đổ bánh bèo, rồi mới đi học. Rảnh rỗi còn chẻ củi, đi lượm củi cao su, đi cắt rau dại về cho heo. Sống xa ba mẹ, càng nhớ ba mẹ anh em, con chỉ biết cố gắng học thật tốt, thật ngoan cho mọi người vui, và an lòng về con. Vì vậy, suốt 12 năm học phổ thông, con luôn là học sinh xuất sắc nhất trường. Cấp 1 con học trường Ninh Hưng, cấp 2 THCS Bàu Năng, cấp 3 THPT Lý Thường Kiệt.

Cũng năm con lớp 6, ba mẹ cùng 2 anh chị của con xuống TP HCM kiếm sống. Cuộc đời đưa đẩy, ba mẹ và anh trai con gắn liền với nghiệp rác cho tới giờ. Chị con làm công nhân xí nghiệp, rồi lấy chồng, giờ thì chị đang làm ruộng ở Tây Ninh. Năm đó, vừa mới mổ anh tư xong, anh hai đi làm kéo xe rác bị đè gãy nát 3 đốt sống thắt lưng. Cũng may Trời Phật thương tình, anh con được đưa vào đúng khoa Cột sống của Bs Võ Văn Thành, được tận tình cứu chữa. Nếu không, chắc con đã mất đi 1 người anh. Nghĩ tới ngày đó, con vẫn xúc động rơi nước mắt. Rồi những năm xa mẹ, con nhiều lần mắc bệnh nặng, có lúc mê man tưởng không vượt qua nổi.


Năm con thi đại học, con chỉ thi khối A, nhưng ba con nói sao con không thi khối B, ngành BS đa khoa, xem như cho mơ ước của mình 1 cơ hội. Vì từ bé con mơ thành 1 bác sĩ. Rồi con thi 2 trường: Kinh tế, Y Dược. Con đậu Kinh tế 29 điểm, Y Dược 24,5điểm. Lúc đó bản thân con, gia đình con, vui mừng nhưng đầy lo lắng vì không biết tiền đâu mà học. Ba mẹ con tuổi đã già, vì thương con mà phải vất vả hơn, phải còng lưng xách rác dưới trời nắng,trời mưa. Không có tiền ôn luyện, nên con đậu Y Dược mà thiếu nửa điểm, phải đóng học phí 6 triệu đồng/năm. Riêng từ năm thứ 4 nay trở đi tăng lên 8 triệu đồng/năm. Rồi mỗi năm phải mua sách vở, dụng cụ, tiền ăn uống . Thấy ba mẹ vất vả, con chỉ biết cố học giỏi, tiết kiệm, đi làm thêm kiếm tiền. Bốn năm làm SV y khoa, con luôn đạt loại giỏi hoặc khá, các học kỳ đều nhận được học bổng. Rảnh con đi phụ mẹ đổ rác, ai mướn gì thì làm thêm kiếm thêm tiền. Con cũng dạy kèm, cũng làm tiếp thị cho hãng mỹ phẩm. Năm nay, việc học nhiều, con chỉ còn có thể đi làm rác phụ mẹ sáng Chủ nhật, ngoài ra không còn thời gian rảnh.


Nay con sắp thi học kỳ 2 năm thứ 4, và đang thực tập tại BV Chợ Rẫy. Con mới xin vào ký túc xá được, con định sẽ kiếm việc gì làm để kiếm thêm, rồi học thêm nhiều thứ nữa.


Con đã trình bày với ba mẹ về Cậu, mẹ Hương. Ba mẹ con rất vui mừng. Con vô cùng cảm ơn tình thương Cậu và mẹ dành cho con. Con xin gửi lời biết ơn chân thành tới Cậu và mẹ. Nhờ cậu nói với mẹ GIùm con. Con rất hy vọng có thể biết thêm về Cậu và mẹ, gặp Cậu gặp mẹ.


Cậu cho con xin địa chỉ của Cậu và mẹ, số điện thoại nữa ạ.


Địa chỉ gia đình con:
Ba con tên:
Mẹ con tên:


Sau cùng, con xin kính chào và chúc sức khỏe Cậu.