Khúc nhớ...
Đêm trăn trở ta đợi chờ lát cắt
Em đừng xa ta mãi héo hon chờ.
Cơn bệnh đó râm ran từng vết nhức
Con đường xuôi về đích dám đâu mơ!
Đò tắc ráng ta mang từng sợi nhớ
Trốn bâng quơ vào dĩ vãng vô hình
Em tóc cột, bó chân ngồi mơ ước
Dòng nước nào nhàn nhạt nẻo cây xanh.
Trăng có mở vết vàng trên thảm cỏ
Kiến Tường ơi, sao mãi giấc mơ xưa
Em cạnh đó hay khuất chìm mặt nước
Dung nhan nào sóng sánh giọt tan mưa
Công viên cũ giờ mang hồn rất mới
Cũng môi hồng dìu dịu dáng căng thoan.
Nhưng phố rộng sao oi nồng, gió chướng
Điệu phượng hoàng uốn lượn khúc vô hồn!
Hàng cây nắng, bóng chạy bừa cỏ dại
Trống trường tan phơ phất áo dài bay
Ta đứng đợi hình thù ta thuở trước
Con đường xưa, trường cũ vẫn ngang đây!
BÙI TRUNG TÍNH
(Viết tại Bệnh viện Thống Nhất, TP.HCM,
1-6-2012)
Nguồn minh họa: Internet.